Chuyển ngữ: Jane
“Cuối cùng cậu vẫn trở về bộ dạng ban đầu, hai bàn tay trắng, mất sạch tất cả.”
***
Giọng điệu nghe thật nghiêm túc.
Tô Cẩn Tâm vùi trong lồng ngực anh khẽ cứng lại: “Bây giờ luôn ư?”
“Ừm.” Nghiêm Trấn chờ không nổi, “Bây giờ.”
“Ồ…” Tô Cẩn Tâm tắt lửa, cởi tạp dề ra đặt lên kệ bếp, do do dự dự xoay người, hít sâu một hơi, dường như đã hạ quyết tâm rất lớn, mở miệng, “Trùng, trùng hợp em cũng có chuyện muốn nói với ngài… Thế thì, để, để em nói trước được không?”
Dứt lời chợt nâng hàng mi quan sát Nghiêm Trấn, đoạn vội vàng rủ mi xuống. Bàn tay cậu siết chặt lấy nhau, bộ dáng thấp thỏm chả biết làm gì mới tốt.
Hết sức đáng ngờ.
Sắp sửa ở bên nhau bốn năm, Tô Cẩn Tâm xưa nay luôn nghe lời anh răm rắp, hầu như chưa từng chủ động đề cập tí yêu cầu nào, chứ nói gì đến việc muốn cướp lời trước —— Nghiêm Trấn cảm thấy rất mới mẻ, song cũng vì anh đang hưng phấn nên chả hề nghĩ ngợi nhiều, bèn gật đầu đáp: “Được thôi, em nói trước đi.”
Tô Cẩn Tâm mấp máy môi, nuốt ngụm nước bọt, bỗng nhiên khom lưng cúi đầu trước Nghiêm Trấn: “Sếp Nghiêm, những năm qua đều nhờ ngài chiếu cố em.”
“Hả?” Lại là tình huống gì đây? Nghiêm Trấn chẳng hiểu nổi.
Tô Cẩn Tâm lòng dạ rối bời nâng hàng mi run rẩy quan sát anh, bàn tay đan vào nhau trắng bệch bởi dùng sức quá nhiều: “Ừm… Chả là… Hợp đồng chúng ta kí vốn dĩ chỉ ba năm, đã hết hạn từ lúc trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-tuoc-cung-long-vang/4599376/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.