Thi Tiểu Vận khẽ xùy một tiếng, đợi bàn tay lạnh buốt của cô ấm dần lên cô mới rút tay lại, cô ngẩng đầu nhìn anh, không nhanh không chậm nói: “Đây là lần thứ mấy anh ủ ấm tay cho con gái rồi?”
Kì Du Dương quay đầu cười một tiếng, anh nhìn thoáng qua ánh đèn đường bên cạnh, sau đó ánh mắt lại dừng trên gương mặt của Thi Tiểu Vận. Anh lấy điếu thuốc ra khỏi miệng, có chút thất vọng nói: “Hay phá hỏng bầu không khí quá, chị à.”
Thi Tiểu Vận ồ một tiếng, nói: “Vậy sao?”
Kì Du Dương vứt điếu thuốc đi, hơi nheo mắt, nói: “Quay về xe đi.”
Không khí có chút thay đổi, Thi Tiểu Vận ừ, quay đầu đi, có vài sợi tóc bay qua mặt cô, cô ôm hai tay, ngăn cản gió đêm lạnh thấu xương, nhấc chân đi về phía chiếc xe thể thao Bugatti màu xanh nhạt.
Kì Du Dương đi cách phía sau một bước, anh mím môi, nhìn chằm chằm dáng người của Thi Tiểu Vận, nhấc chân đá nhẹ hòn sỏi dưới đường, sau đó mới chậm chạp đi theo.
Trong vài bước đi ngắn ngủn, Thi Tiểu Vận bỗng nhiên nghĩ đến ngày đó, lúc cô và Trình Khải đang ngồi trên xe, Trình Khải say rượu nói với cô: “Cậu cũng có thể thử cách này một lần?”
Trình Khải rất hiểu Thi Tiểu Vận, cô là một người rất thích phiêu lưu mạo hiểm, mặc dù nó không phù hợp vơi tính cách nội liễm của cô. Đối với hình xăm trên cổ tay, lúc đó đang là sinh viên năm nhất, nhất thời ngẫu hứng muốn đi xăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-trong-hanh-phuc/3747754/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.