Alice cầm ống tiêm trong tay run rẩy.
Mạch Sanh Tiêu ngủ được rất trầm, có thể nghe thấy cô ấy hít thở đều đều.
Tầm mắt của Alice không hề chớp mà nhìn chằm chằm vào hai vết sẹo trên tay của Sanh Tiêu. Dữ tợn, giống như vết thương trên ngực của cô.
Cô nâng tầm mắt lên, cả tòa Ngự Cảnh Viên trong mắt Alice tràn đầy hơi thở của một gia đình, mặc dù yên tĩnh nhưng ấm áp và thoải mái.
Alice đem ống tiêm đang dán chặt vào làn da của Sanh Tiêu thu hồi lại, cất nó vào trong túi xách.
Thực buồn cười, từ khi nào cô lại có thể đồng tình với người khác?
Alice thở dài, nửa người trên dựa vào ghế bên cạnh Mạch Sanh Tiêu. Cô chỉ là không muốn phá hủy gia đình của Duật Tôn, trong nhà này cô cũng là một thành viên.
**************
Trong văn phòng làm việc sạch sẽ và sáng sủa.
Sắc mặt nghiêm túc của Duật Tôn có hơi hòa hoãn lại, nhưng trong mắt không giấu được vẻ lãnh ngột, đôi mắt Hắc Diệu Thạch vẫn như xuyên thấu mọi thứ, hắn cầm lấy điện thoại di động bên cạnh: "Rút về đi.”
Người ở bên ngoài Ngự Cảnh Viên cứ tưởng đây là nơi tráng lệ, giàu có và bình an.
Ai cũng không ngờ được, nó đã ẩn giấu một âm mưu đến tột cùng khó khăn và nguy hiểm.
Duật Tôn ngồi đối diện với máy vi tính ở trước mặt, ngón tay thon dài của hắn nhẹ gõ xuống. Hình ảnh nhanh chóng được phóng to, cố định trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạch Sanh Tiêu hiền lành và điềm tĩnh.
Trước đây, Duật Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-trong-cuoc-yeu/1279688/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.