“ Trạm Thanh, em có thai, là con của anh.” Tô Nhu nói, đặt bàn tay lên trên bụng mình.
Mi mắt Sanh Tiêu giật liên hồi, lòng đau đớn như bị ai vò xé, cánh cửa lớn bị người đi bên cạnh đẩy ra, mưa gió lạnh lẽo tràn vào khiến cô càng thêm run rẩy.
“Tô Nhu, em nói đang bậy bạ cái gì thế?”Khuôn mặt Nghiêm Trạm Thanh ngập tràn vẻ ngạc nhiên không thể tin nổi.
“Anh còn nhớ ngày hôm đó không? Trạm Thanh, chúng ta đã có con rồi.”
“Không thể nào!”.
Sanh Tiêu không còn nghe thấy bất kỳ âm thanh nào nữa, lỗ tai ong ong như muốn nổ tung, ánh mắt cô chôn chặt vào cái bụng vẫn còn phẳng lỳ của Tô Nhu, trước mặt cô có hai người đang giằng co tranh cãi, nhưng sự ồn ào đó chẳng còn chiếm được quan tâm của cô nữa, Sanh Tiêu đẩy ghế đứng lên.
“Sanh Tiêu.”
Bàn tay cô chống trên mặt bàn, muốn đi nhưng lại bị Nghiêm Trạm Thanh vội vàng kéo lại. “ Sanh Tiêu...” Trên tờ giấy khám bệnh viết rõ Tô Nhu đã mang thai, hắn dùng sức nắm chặt lấy cổ tay cô “Tin anh được không, lần đó anh bị bỏ thuốc, là Duật Tôn hại anh...”
Quả nhiên là y, chỉ có y mới không muốn cô có được những ngày tháng yên bình, chỉ cần y thích, dù bất cứ lúc nào cũng có thể khống chế cuộc sống của cô.
Sanh Tiêu đẩy bàn tay đang nắm chặt của hắn ra, chầm chậm đi ra ngoài, bên ngoài trời nổi giông bão, mưa hình như chẳng hề xót thương cho nỗi đau của cô nên càng ngày càng lớn. Sanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-trong-cuoc-yeu/1279587/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.