Mạng, là của mình.
Nếu không còn sống thì những thứ khác sẽ chẳng nghĩa lý gì.
Duật Tôn bước nhẹ đến, tay trái đặt lên đầu vai cô, lập tức Sanh Tiêu cảm thấy hoảng sợ, cô muốn quay đầu lại nhưng bị y chặn cánh tay sau gáy, rồi thấy sau lưng ấp áp, khuôn ngực vạm vỡ của y đã dán sát vào lưng cô.
Cánh tay y, ghìm cô lại rất khó chịu.
Sanh Tiêu hiểu rất rõ chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Thấy cơ thể đau nhức vô cùng, như bị xé rách nát tươm, mỗi lần làm chuyện này cô chỉ thấy như bị đày xuống vạn tầng địa ngục, hoảng hốt giữ chặt hai cổ tay y, muốn kéo ra.
“Mạch Sanh Tiêu, tôi nuôi cô để làm gì ?”
Hô hấp của y phảng phất bên tai, nóng rực với lạnh băng thay đổi liên tục trong giọng nói khiến Sanh Tiêu run rẩy từng hồi.
“Tôi nuôi cô, là vì muốn dùng cô.” Duật Tôn đẩy mạnh tay cô ra, lòng bàn tay lo lớn lướt qua xương quai xanh, tà tà luồn vào áo tắm, bàn tay nóng rực như bàn là chạy trên bầu ngực non mềm.
“Tuổi cô còn trẻ, nhưng mà thân thể lại phát triển hoàn hảo đến mức này, chậc chậc, đến lúc trưởng thành chắc là sẽ làm đàn ông phát điên lên mất.”
Sắc mặt cô thoắt cái biến thành đỏ bừng như trái cà chua chín, ngay cả những giọt mồ hôi chảy trên khuôn mặt xinh đẹp cũng biến thành màu hồng phấn nhàn nhạt. Duật Tôn nghiêng người, lật người đè cô xuống giường, ánh mắt cô vì sợ hãi mà mở to, lướt qua khuôn mặt tà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-trong-cuoc-yeu/1279578/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.