Vì bị ngã nên trên người Mạch Sanh Tiêu dính đầy lá và bùn đất.“ Anh dẫn tôi đến đó à ?”
“ Đã nghĩ kỹ chưa ?”
“ Cái gì ?”. Cô không hiểu hắn nói gì.
“ Em đùa anh à ?” Nghiêm Trạm Thanh dừng bước, bóng dáng cao lớn chắn trước mắt cô.“ Anh nói là em hãy cho anh thêm một cơ hội nữa, không phải em đã đồng ý là sẽ về suy nghĩ sao ?”
Cô đã quên lâu rồi, nhưng mà có nghĩ thì cũng thấy chẳng có khả năng.
“ Anh thả tôi xuống đây đi, Nghiêm Trạm Thanh, anh cảm thấy đùa giỡn tôi rất thú vị phải không?”
“ Anh không đùa.” Khóe môi hắn mím lại thành một đường, chân thành không hề giống đùa cợt.
“ Dù trước đây tôi thế nào, anh cũng không để ý hả?”
“ Anh đã nói rồi, anh không quan tâm.”
Mạch Sanh Tiêu biết, ba chữ này, nói thì đơn giản.
Cô không dám tin, nếu như ngày trước giữa họ không có Tô Nhu, liệu có thể có cơ hội không nữa?
Nghiêm Trạm Thanh thấy cô im lặng, cũng không buông cô ra, ngược lại ôm càng chặt, đi về phía khách sạn.Cô thấy hắn ôm mình đến khoảng sân rộng bèn dùng hết sức giãy dụa.“ Anh bỏ tôi xuống, anh có ý gì, anh muốn làm gì ?”
“ Em đừng cựa quậy nữa, nặng chết được.” Bàn tay hắn đang ôm dưới cánh tay cô càng dùng sức. “ Anh thuê cho em một phòng, yên tâm đi, không phải ở cùng anh, em vừa bị ngã nên phải nghỉ ngơi thật tốt.”
Sanh Tiêu bị hắn xốc lên, thấy trên người càng đau ê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-trong-cuoc-yeu/1279572/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.