Như là chột dạ vì làm điều gì đó sai trái thì bị bắt quả tang, trong lòng cả hai đều cảm thấy khó xử.
Sanh Tiêu xoay người lại, vừa lúc xe bus tới bến, cô chạy nhanh lên xe.
Chân phải bước lên cửa xe thì đằng sau có người kéo lại. Cô mất đà chút nữa thì ngã, may mà Nghiêm Trạm Thanh đỡ kịp, nên chỉ bị trật cổ chân.
“Có đi không?”
“Chờ một chút.”
“Không được đâu.”
“Đúng là ăn no dửng mỡ.” Tài xế nói xong đạp ga xe đi thẳng.
Hôm nay cô mặc quần bó và đi bốt, mắt cá chân lại đang sưng đỏ lên, đau đớn đến mức phải cúi gập người xuống, nhưng cô vẫn quyết tâm không dựa vào sự giúp đỡ của Nghiêm Trạm Thanh, rút tay về“ Buông tôi ra!”.
Nghiêm Trạm Thanh buông tay, cô tập tễnh được một chân, còn chân kia phải chịu trọng lượng của toàn bộ cơ thể dồn xuống nên hơi chật vật, thiếu chút nữa lại ngã.
Thấy vậy hắn bèn vươn tay đỡ lấy eo cô “ Anh không phải hùm beo, em sợ cái gì chứ?Sao lần nào gặp an hem cũng bỏ chạy như thế.”
“Lần nào gặp anh tôi cũng xui xẻo.”
“ Thật không?” Hắn ta cười nhạt, ôm lấy cô đi thẳng về phía trước.
“ Thả tôi ra mau!”.
“Tốt nhất là em đừng cử động.” Hắn xoa nhẹ đầu nàng, như là đang âu yếm, chiều chuộng người yêu bé nhỏ đang giận dỗi, nhìn thật tự nhiên. “Anh đưa em đến bệnh viện”.
“Tôi không đi.”Sanh Tiêu bị hắn kéo đi. “Nghiêm Trạm Thanh, bạn gái của anh bỏ đi, anh không chạy theo giải thích với người ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-trong-cuoc-yeu/1279569/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.