Mạch Sanh Tiêu nhịn đau cài lại khuy quần, Duật Tôn cầm lấy túi xách của cô ném thẳng ra ngoài, khởi động xe đạp ga đi thẳng.
Cô cố bò hồi lâu mới đứng lên được, bấy giờ điện thoại trong túi xách reo không ngừng nghỉ, cô nhìn màn hình thì thấy là số máy của văn phòng trường.
Hơi do dự, rồi tắt máy không nghe.
Duật Tôn vứt cô lại ở một nơi rất heo hút, cô đợi nửa buổi mới thấy một chiếc taxi, Mạch Sanh Tiêu vào xe nói địa chỉ của Nhạc viện Hoa Nhân.
“Cô là sinh viên của Nhạc viện hả?”
Cô gật gật đầu.
« Cô giỏi thật đấy, Nhạc viện Hoa Nhân rất nổi tiếng, nghe nói sinh viên trường đó đều là con cái nhà giàu có mà cũng rất có tài… »
Mạch Sanh Tiêu quay mặt ra ngoài cửa sổ, hàm răng cắn chặt lấy khóe môi, trời đã tối xẩm, âm u như vô biên vô hạn, như rơi vào vực thẳm đen tối làm người ta nghẹt thở. Bề ngoài vẫn đầy ánh hào quang, được cả thế giới ngợi ca, đó cũng là nguyên nhân khiến cô liều lĩnh thi vào Hoa Nhân.
Chú tài xế cứ huyên thuyên một hồi, Mạch Sanh Tiêu thì cố kéo ra một nụ cười, nhưng lại không gắng gượng được, đến cuối cùng cô lấy hai tay bưng mặt.
Về đến trường, người trong hội trường đang lũ lượt kéo nhau ra về, một thầy trong ban giám hiệu nhìn cô, mặt đanh lại, « Mạch Sanh Tiêu, đã có chuyện gì xảy ra với em ? Tôi đã nói với em từ trước là hôm nay em phải có mặt, đừng tưởng rằng đi Paris
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-trong-cuoc-yeu/1279565/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.