Sau lời nói lấp lửng của Lâm Xuân Tư, không ai lên tiếng nữa. Căn phòng tù đọng tiếng mưa tầm tã. 
Đêm nay là lần làm tình yên tĩnh nhất của hai người. 
Tắm xong đi ra, Lâm Xuân Tư thấy Phó Yến nằm đưa lưng về phía cửa. Vầng sáng từ điện thoại hắt lên gò má anh. 
Cậu ngồi xuống giường vuốt ve đường cong giao thoa giữa eo và hông anh, lắng nghe mưa dần dà vơi hạt, hỏi: "Tại sao anh ta chết?" 
"Y tự sát." Phó Yến thấp giọng đáp. 
Không rõ bằng cách nào mà Thời Thác có được một con dao rọc giấy. Y cắt cổ tay trong phòng biệt giam, đến sáng người ta mới phát hiện thi thể. 
Trên tay y có nhiều vết thương nông ngoài vết rạch chí mạng, sâu và chuẩn xác vào động mạch. 
Lâm Xuân Tư không nhìn rõ nét mặt của anh, chỉ thấy lông mi cụp xuống, ngón tay gảy ngọn tóc bên trên vành tai anh, nhẹ nhàng hỏi tiếp, "Hậu sự sẽ giải quyết thế nào ạ?" 
"Thời hạn thi hành án của mẹ y vẫn còn, ngoài ra thì y chẳng còn người thân nào khác. Tôi sẽ làm một lễ tang đơn giản rồi chôn cất trong ngày, coi như là để an lòng người đàn bà bất hạnh." 
Dù mẹ của Thời Thác đáng trách nhưng bà chưa từng làm gì để anh đáng hận. Vả bà ấy cũng đã nhận quả báo suốt bao năm khốn khổ đến bước đường hai bàn tay trắng trong cảnh lao tù. Nay người con là thân nhân duy nhất của bà đã chết, tim anh không phải đá, ít nhiều chẳng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-son-ca-trong-tui-ao/2535566/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.