"Muốn uống gì?" Tề Thời Chiêu gọi cà phê đen, quen tay rút một điếu thuốc nhưng giữa chừng lại đẩy về. 
"Cho nước lọc." Lâm Xuân Tư hơi tò mò: "Anh là con lai sao?" 
"Không." Hắn chắc lưỡi đáp: "Tôi từng phẫu thuật chỉnh hình sau khi bị một trái mìn lăn tới thổi bay mặt." 
Cậu bán tín bán nghi: "Thật?" 
"Không. Tôi bịa đấy." 
Lâm Xuân Tư cảm thấy bị chế giễu, lạnh mặt. 
"Vậy, cậu hỏi tôi tại sao Thời Thác tự sát?" Tề Thời Chiêu quấy tan đường, đáp: "Tôi không biết. Khi người ta muốn chết thì cái chết là đường đi theo chiều dọc. Chỉ người đã khuất mới biết trên 'lối rơi' có những mảnh vỡ gì." 
"Tại sao lại anh điều tra về y?" 
"Vì y có liên quan đến công việc của tôi." 
"Công việc tìm người bạn mất tích sao?" 
Tề Thời Chiêu hỏi ngược lại: "Cậu đang chất vấn tôi à?" 
Hắn nhịp hai ngón tay: "Muốn có thông tin từ phóng viên thì phải trả tiền, cậu biết quy tắc này không?" 
Lâm Xuân Tư thẳng thừng đáp: "Tôi không biết. Trước đây tôi chỉ toàn gặp những phóng viên bịa đặt." 
"Miệng lưỡi rất sắc sảo." Gã đàn ông nhướn mày ngậm điếu thuốc: "Nếu cậu có thể trả nhiều hơn lương của ông chủ tôi thì tôi sẽ cung cấp cho cậu mọi thông tin mà tôi có." 
"Ông chủ của anh là ai?" 
"Một người có tiền." 
"Tôi trả." Lâm Xuân Tư đặt thẻ lên bàn, đây là tiền do cậu tự kiếm được và tiết kiệm, mạnh miệng nói: "Tôi trả phí cho anh. Anh cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-son-ca-trong-tui-ao/2535563/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.