Sau khi đóng máy, Ôn Dữ như được đại xá, liền khăn gói đáp tàu về nhà. Paris mừng rơn, cứ quấn quanh chân daddy, đuôi vẫy như tít mù. 
Anh bật cười xoa đầu cu cậu, rồi đặt đầu gối ôm cả cục lông vào lòng, bùi ngùi: "Chỉ có mày là nhớ thương ta..." 
"Gâu!" Paris đáp lại. 
Anh tắm gội rồi về giường nằm, nghe mưa rơi lâm râm, thiếp đi khi nào không biết. 
Hai ngày sau, chú Nguyễn đột nhiên gọi điện cho anh: "Hôm nay có rảnh không?" 
Ôn Dữ có chút ngẩn ngơ đáp 'có'. 
Y nói, giọng khàn khàn: "Xuống dưới, tôi đang chờ." 
Anh bật dậy, suýt thì dẫm phải đuôi của Paris, vội vã vén rèm cửa sổ lên nhìn, sau đó thay đồ, xuống lầu. 
Ôn Dữ vừa chạy chậm vừa chà xát hai bàn tay lên gò má cho ấm, hướng mắt về người đàn ông đang hút thuốc dưới chạc cây ngô đồng xơ xác, mặt mày mừng rỡ. 
Nguyễn Ngụy Chi thấy người con trai áp tay vào má đứng đơ ra trước mặt, bước một bước tới. Ôn Dữ giật mình, vô thức lùi lại vì mùi khói thuốc: "Chú, chú tìm tôi làm gì?" 
Anh cụp mắt vì sợ niềm vui quá mức sẽ lộ ra rồi bị phủ nhận, vành tai nóng bừng. 
Chú Nguyễn nhả khói, gạt tàn thuốc: "Mới mấy tháng không gặp mà kính ngữ đi đâu rồi?" 
Khóe môi Ôn Dữ xụ xuống, hơi lườm điếu thuốc trên tay y. Y nhớ ra người này ghét mùi thuốc lá, dụi tắt: "Thái độ gì kia?" 
Nét mặt người con trai vừa mới dịu xuống thì lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-son-ca-trong-tui-ao/2535503/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.