Hôm nay là một ngày khá là đẹp trời, bầu trời trong xanh kèm theo đó là tiếng chim muôn kêu hót. Tiểu Thiên lúc này đang ngồi trước tấm bia đá, cậu tản thần thức của mình ra biết được nhân khẩu tại khu vực này chỉ khoảng hơn một vạn người, lão giả kia chính là trưởng tộc ở phân khu này.
Phân khu này chỉ toàn những tộc nhân có thuyết thống thấp kém hoặc không cao. Nên đã bị bỏ rơi ở nơi này tự sinh tự diệt, cũng có một vài tộc nhân dựa vào nỗ lực của mình để vươn lên nhưng đều bị những thế lực khác đè ép xuống.
Tại nơi đây những người có tu vi hoặc có khả năng tu luyện là cực kỳ thấp, mặc dù mang trong mình huyết thống của Phượng Hoàng nhưng lại chẳng khác nào phàm nhân bình thường cả. Chỉ khi có một nhà sinh ra một hài nhi huyết thống cao thì phía sau lưng nó sẽ xuất hiện một đôi cánh lửa, lúc đó cả nhà sẽ được chuyển đến một nơi khác sinh sống để đứa trẻ phát triển tốt hơn.
-Người có tu vi cao nhất cũng chỉ ngang với Kết Đan chính là lão tộc trưởng kia !
-Với mức linh khí như vầy mà có thể tu luyện được đến mức này cũng có thể xem là tốt rồi !
Cậu thầm suy ngẫm một lát thì đứng dậy, khi xuất hiện đã ở bên ngoài. Cậu nhìn tất cả mọi người, có những người đi trồng chọt và chăn nuôi, có những người đi họ đi chặt cây làm củi, những đứa bé thì tập trung lại chơi các trò chơi. Mặc dù bọn họ đều bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-se-hoa-phuong-hoang/941984/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.