Chương trước
Chương sau
Hôm nay là ngày cuối cùng của lễ hội văn hóa trong trường, tôi đã mặc xong trang phục diễn xuất, ngồi ở phía sau sân khâu, lo lắng đứng ngồi ko yên……………..Bởi vì trong khán phòng lần này ngoài mọi người ra còn có ba mẹ và hai ông anh tôi đến xem, phải biết rằng ngoại trừ việc họp phụ huynh, bọn họ chưa bao giờ đến trường a!

“Nghe nói con hôm nay tham gia diễn kịch………….” Mẹ vào bữa điểm tâm đã hỏi tôi chuyện này

“Ách…………..Phải” Tôi cẩn thận buông bát đũa trong tay, mẹ làm sao mà biết?

“Một nam sinh, đã gọi điện thoại đến mời mẹ đi xem, chính là cái tên lúc con mất tích đã gọi đến” Mẹ vẫn nghiêm túc vừa ăn vừa nói “Chỉ có điều hắn thật ko lễ phép………”

Ko xong rồi! Nhất định chính là cái tên chuyên gây họa Mông Thái Nhất, tôi rụt cổ chờ bão táp tràn xuống

“Đừng làm mất mặt Ma gia” mẹ gắp một quả trứng gà bỏ vào bát tôi “Mẹ ba và anh sẽ đi xem con biểu diễn”

Tôi ngây ngốc nhìn quả trứng, trong lòng ánh lên cảm xúc ấm áp đã lâu ko trải qua…………..

Kim Ánh Minh mặc váy dài ngồi bên cạnh tôi, ngũ quan vốn xinh xắn của hắn càng thêm nổi bậc , vừa xinh đẹp lại có chút bức người. Ông trời đúng là ko có mắt nha! Chỉ giả gái thôi mà đã xinh đẹp như vậy, thật làm cho tự nhìn mình trong gương cũng phải tức điên!

Hơn nữa, Hà Ảnh Nguyệt đóng vai chú lùn cũng thật xinh đẹp, làm cho công chúa Bạch Tuyết như tôi quả thực rất giống mụ phù thủy độc ác…………Ai………lòng tôi cảm thấy chua xót

Nhìn Tử Lôi và Thượng Hà Hi đứng bên cạnh nàng, mặc bộ quần áo đơn giãn nhưng lộng lẫy căn bản càng thêm xinh đẹp như tinh linh

Chú lùn đẹp như tinh linh, một hoàng hậu so với Bạch Tuyết còn xinh đẹp hơn, một công chúa Bạch Tuyết xấu như phù thủy, tôi không biết rốt cuộc đây là cái vở kịch gì……………..

“Ma Thu Thu, chúc mừng cô nha, nghe nói cô sẽ vì những học sinh năm nhất dâng nụ hôn đầu cho tên con trai xấu xi nhất trường, tôi thật mong chờ đó!” Tử Lôi đắc ý dương dương tự đắc hướng tôi nói móc “Hi vọng cô sẽ diễn xuất nổi bậc hơn chúng tôi nha!”

Nhìn thấy Tử Lôi làm tôi nhớ đến Mông Thái Nhất, cái màn thổ lộ tối hôm qua bây giờ vẫn còn hiện ra rõ mồn một trước mắt

5 phút sau

“Được rồi được rồi! Mỗi diễn viên đều có vị trí riêng! Chúng ta chuẩn bị bắt đầu! ” Bắc Nguyên Ái tỷ mồ hôi đầy trán đối với hậu trường kê to

“Này, bắt đầu ” Kim Ánh Minh thúc nhẹ vào tôi đang ngồi sững người, tôi lấy lại tinh thần vội vàng đứng dậy

“Mông Thái NHất vẫn chưa tới sao? Chúng ta sẽ thay đổi người!”

Hắn ko tới sao? Hay là còn giận dỗi? Trong lòng tôi có chút khổ sỡ

“Ai nói có thể tùy tiện đổi người!”

Trong lòng tôi đột ngột trở nên vui vẻ! Giọng nói bá đạo này ko phải là của hắn thì còn của ai?

Chỉ thấy Mông Thái Nhất tức giận đi về phía chúng tôi, trên người đã mặt sẵn bộ đồ tượng trưng cho tấm gương của Bắc Nguyên Ái tỷ

“Xú tiểu tử! Em cuối cũng vẫn đến đây a!” Bắc Nguyên Ái tỷ cười vỗ vỗ đầu Mông Thái Nhất

“Bà già! Ngừng tay! Đầu tôi không phải là thứ để cho bà tùy tiện muốn sờ thì sờ!” Mông Thái Nhất đẩy bàn tay của Bắc Nguyên Ái tỷ ra, ý tứ hàm xúc nhìn thoáng qua tôi đang ngây ngô cười đứng bên cạnh Bắc Nguyên Ái, hại tôi đỏ mặt cúi đầu

“Hừ” Kim Ánh Minh lạnh như băng lên tiếng hừ hừ, làm cho nhiệt độ của tình huống lập tức lạnh xuống vài phần

“Chuột thối! Cậu hừ hừ cái gì!” Mông Thái Nhất lại nổi xung thiêng

“Được rồi, được rồi! Có chuyện gì thì diễn xong nói sau!” Bắc Nguyên Ái tỷ nói xong liền đem Mông Thái Nhất đẩy lên khán đài, ánh mắt có ý bảo muốn cùng ta và Kim Ánh Minh đứng chung một chỗ

Cứ như vậy, vỡ diễn chính thức bắt đầu

Nhạc nền vang lên, người kể chuyện ở cánh gà bắt đầu đọc lên lời dẫn truyện

“Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ, có một vị hoàng hậu mỹ lệ. Vào một ngày mùa đông tuyết rơi, hoàng hậu hạ sinh một bé gái, làn da của nàng trắng hơn tuyết, môi hồng hơn máu. Hoàng hậu đặt tên cho nàng công chúa là Bạch Tuyệt…………..”

Oa! Ở dưới khán đài thật nhiều người xem nha! Có vẻ như toàn bộ hội trường đều chật ních! Tôi cảm giác bản thân mình cũng bắt đầu lo lắng, hô hấp càng ngày càng dồn dập, chân cũng bắt đầu run lên rồi! Đây là lần đầu tiên cả nhà chú ý đến tôi, tôi nhất định phải……………

“Ko sao chứ!?” Kim Ánh Minh nhìn tôi hỏi

“Ừ………….haha” Tôi yếu ớt mỉm cười với hắn

Đột nhiên có cảm giác như bàn tay mình đang bị người nắm giữ………….người đó hiễn nhiên là Kim Ánh Minh! Tôi kinh ngạc ngẩng đầu nhìn hắn

“Lúc Linh sợ hãi , nó thường rất cần sự ấm áp!” Kim Ánh Minh mỉm cười, khiến cho tôi thật hưng phấn, dường như đã quên bản thân mình ở đâu, vẻ mặt đỏ bừng

“Đến lượt em lên sân khấu!”

Thấy tôi ko phản ứng, Bắc Nguyên Ái tỷ một tay đẩy tôi lên trên khán đài

Thật may là cảnh này diễn rất ít,ko phụ lòng mong đợi Bắc Nguyên Ái tỷ dạy dỗ vài ngày, cảnh này đã khiến cho mọi người ầm ầm vỗ tay

Lời dẫn truyện lại tiếp tục

“Sau khi, hoàng hậu qua đời, quốc vương đã cưới một hoàng hậu mới. Hoàng hậu mới lại ko thích kẻ xinh đẹp hơn mình, hôm nay…………”

Trên khán đài, bức màn che Kim Ánh Minh và Mông Thái Nhất lập tức được mở ra

“Gương thần hỡi gương thần! Trên thế giới này, ai là người xinh đẹp nhất?” Hoàng hậu Kim Ánh Minh lạnh lùng hỏi tấm gương đứng đối diện ,cao hơn hắn ko bao nhiêu

“A………là Kim Ánh Minh nha!”

“Đúng a! Là Kim Ánh Minh! Kim Ánh Minh!”

“Cậu ấy sao lại đóng vai hoàng hậu?! Ko phải là vai hoàng tử sao?!”

“Nhưng thật đẹp nha……………”

……………………….

Kim Ánh Minh ngoài dự đoán của mọi người đã làm cho toàn trường rung động, Mọi người vừa mừng vừa sợ. Kẻ đóng vai gương thần Mông Thái Nhất ghen tức phát điên

“Gương Thần, Gương Thần! Trên thế giới ai là người xinh đẹp nhất?”

“………………………”

Tiêu rồi! Tật xấu của Mông Thái Nhất lại tái phát!!

“Gương thần, ai là người xinh đẹp nhất?” Hoàng hậu lại hỏi gương thần

“Ko nói cho ngươi biết, cho ngươi tức chết!”

“Gương thần, ta hỏi lại một lần cuối cùng, là ai?!” Hoàng hậu kiềm chế cơn giận tức giận hỏi lại

“Là Mông Thái Nhất!”

“Gương thần ko nghe lời cũng là đồ vô dụng!” Hoàng hậu Kim Ánh Minh lạnh lùng đẩy gương thần ra

Trong hội trường mọi người đều nhắm mắt lại, ko dám tiếp tục nhìn nữa. Bắc Nguyên Ái tỷ ôm đầu muốn khóc

Ko ngoài dự tính, gương thần đã nhảy dựng lên, chặn trước mặt hoàng hậu

“Ngươi tức chết đi! Ko được đi………………”

Mọi người dưới khán đài xem kịch đều sửng sốt, còn tưởng rằng đây tình tiết mới được bố trí

Mông Thái Nhất ko tình nguyện nhìn tôi, cuối cùng cũng hộc ra được một từ “Công chúa Bạch Tuyết”

“Thật xin lỗi, tôi mang gương đi sữa, hoàng hậu, ngài tiếp tục………..” Tôi kéo Mông Thái Nhất xuống đài

“Lời dẫn truyện!! Lời dẫn truyện!!” Bắc Nguyên Ái tỷ đột ngột lấy lại tinh thần, đối với người dẫn truyện đang sợ ngây người la to

“Hôm nay tâm tính gương thần ko tốt,đi chống đối hoàng hậu nên đã bị hoàng hậu sữa chữa, về sau này, gương thần đã nhận ra tình hình thực tế, trên thế giới này, người xinh đẹp nhất chính là công chúa Bạch Tuyết”

Mông Thái Nhất sau khi nghe thấy, liền một phen né giãy khỏi tay tôi xông lên khán đài, đối với người dẫn truyện mắng to

“Mẹ nó! Cậu dám nói đại ca bị tên kia giáo huấn sao!!? Cậu chán sống à! Rõ ràng hắn đã bị tôi sữa chữ cho một trận thật thảm! Cậu con mắt dài hơn cái mông a!”

Người dẫn truyện đán thương giống như chim cút co người lại. Bắc Nguyên Ái tỷ nhân dịp cây cối che lại cùng những chú lùn xuất hiện đem gương thần trở về hậu trường

Dưới khán đài tiếp tục thổn thức

Mà sự xuất hiện của hoàng hậu càng làm sự nhiệt tình của mọi người dưới khán đài tăng vọt, tuy rằng quả táo độc đã biến thành quả chuối đen, nhưng điều đáng ăn mừng là, vì sự xuất hiện của “chú lùn” Hà Ảnh Nguyệt đã thu hút rất nhiều sự ủng hộ của mọi người, còn đối với công chúa Bạch Tuyết như tôi đây, thì lại trở nên vô cùng thê thảm

Rốt cuộc cũng đã đến màn cuối

Bị hoàng hậu hạ độc, công chúa Bạch Tuyết hôn mê bất tỉnh, chỉ có nụ hôn của hoàng tử mới thức tỉnh nàng

“Bắc Nguyên Ái tỷ! Em ko cần hôn Tần Thái có được ko? Ko thể giả vờ được sao?” Tôi vẻ mặt cầu xin

“Ko được, ko được, ko được bỏ qua! Giả vờ sẽ ko có cảm giác chân thật! Thu Thu! Em phải có tinh thần hiến mình vì nghệ thuật mới được a!” Bắc Nguyên Ái tỷ kiên quyết nói

Ko muốn Ko muốn! Trước mặt toàn bộ bạn học mà bị tên Tần Thái béo như vậy hôn, hơn nữa hắn còn chảy nước miếng………Ô ô ô !

Đang lúc tôi đánh mất hi vọng thì một tin tức phấn chấn lại truyền đến

“Cô Bắc Nguyên Ái ! Ko hay rồi! Hoàng tử đột ngột ko thấy nữa!” Một bạn học thở hồng hộc chạy tới

Ko thể nào? Sao lại đúng dịp như vậy??

“Sao lại thế này?!! Đã chạy đi đâu?” Bắc Nguyên Ái tỷ gấp gáp đến mức giậm chân

“Vừa rồi còn ở đây! Gương thần cũng ko thấy…………..”

“Mông Thái Nhất!!” Bắc Nguyên Ái tỷ rốt cuộc cũng hiểu rõ được mọi chuyện

“Ai nha, Ma Thu Thu, nhất định hắn nghe được đối tượng phải hôn là cô, nên rõ ràng đã biến mất…………. “Tử Lôi một bên thổi gió lạnh “Một kẻ xúi quẩy như cô, ko cần liên lụy đến chúng tôi chứ”

“Vậy hiện tại làm sao đây?” Mọi người nghe nói hoàng tử biến mất, đều vây lại một đám

“Đổi người!” Bắc Nguyên Ái tỷ kiên quyết nói “Kim Ánh Minh!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.