Tôi thất kinh ra sức tát nước, hoàn toàn đã quên chuyện mình biết bơi, đảo mắt tôi đã bị dòng nước đẩy ra giữa sông
Nước sông lạnh quá a!Tôi mặc y phục nhiều quá!! Bơi ko được
Không được rồi…..tôi hết sức………ai đến cứu tôi………..
“Sẻ con!! Đừng nhúc nhích!! Đừng nhúc nhích! Tôi tới cứu cô!!”………….
“Ma Thu Thu!! Cô muốn chết a!! Đã bảo cô đừng nhúc nhích!!!”………..
Là Mông Thái Nhất!! Hắn đang ôm chặt tôi vào lòng, ra sức bơi về phía bờ
Phù………được cứu rồi…………lòng cũng bình tĩnh được một chút!! Trước mắt đã đến gần bờ………..
“Sẻ………..Sẻ con…………..” Giọng nói của Mông Thái Nhất phát run
“A?” Tôi ngẩng đầu lên nhìn…………..Trời ạ!! Mông Thái Nhất cả mặt sao lại tái mét rồi! Sao lại thế này?!! Tôi hoảng sợ nhìn hắn
Hắn ko bơi nữa, dùng sức đem tôi đẩy lên bờ, còn mình lại từ từ chìm xuống nước!!
“Mông Thái Nhất!!” Tôi chạy vào bờ đối diện kêu to
Nhưng nước sông vẫn im lìm chảy, không có động tĩnh gì, giống như chưa có chuyện gì xảy ra
Không thể nào………..Mông Thái Nhất…………Mông Thái Nhất!!! Tôi gấp đến nỗi ngay cả nước mắt cũng tuôn trào. Vừa nãy hắn đã cứu tôi! Hắn đã cứu tôi! Không được!! Tôi ko thể để cho hắn chết!! Tôi muốn cứu hắn!!!
Tôi vừa khóc lớn, vừa vội vàng cởi đống quần áo nặng trịch bị ngấm nước ướt đẫm, tháo giày ra rồi nhảy ùm xuống sông
Ma Thu Thu, mày phải bình tĩnh!! Bình tĩnh!! Tôi nín thở, lặn xuống sông, mở to mắt tìm kiếm Mông Thái Nhất
Rốt cuộc, tôi đã nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-se-ban-mai/2260099/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.