Hai ngày sau cái chuyện ấy tôi lại đi học như bình thường, vì sốt cao nên việc tôi đành phải “chậm trễ việc học ở Hayakawa 2 ngày” đã làm cho ba mẹ cực kì lo lắng, khi bệnh tình chuyển biến tốt đẹp đã đem tôi đuổi ra cửa trường
Kim Ánh Minh vẫn như cũ không xuất hiện, nhưng bàn học hắn mỗi ngày vẫn được các nữ sinh lau chùi sạch sẽ,ngược lại nếu đem so sánh với bàn học của tôi thì vô cùng thê thảm. Tuy nhiên điều kì quái là trong hộc tủ của tôi lại không có con ếch , con sên hay thư đe dọa linh tinh như tôi đã đón trước, có lẽ trải qua chuyện lần trước, đám nữ sinh cũng có chút vừa lòng, nghĩ vậy tôi cũng nhẹ nhàng thở ra
Qua hai tuần sau chính là kì thi thử giữa kì, bởi vì thành tích học tập của mỗi người đều được dán trên bản thông báo, ngoài ra còn phải họp hội phụ huynh, nên các bạn học trong lớp đều rất hồi hộp, bắt đầu tiến vào giai đoạn chuẩn bị cho cuộc chiến cuối kì, giáo viên cũng bắt đầu soạn ra một đống lớn đề thi ôn tập
Vất vả đến buổi chiều tan học, Mông Thái Nhất giúp tôi lấy túi xách thật tốt, chuẩn bị đưa tôi về
“Thu thu………………”
Là Việt Mỹ! Tôi đột nhiên nhớ lại cuộc hẹn trên sân thượng, không được tự nhiên nhìn nàng
“Thực xin lỗi, tôi không bọn họ lại gặp cô……………” Ánh mắt của Việt Mỹ đều đỏ cả “Giáo học lâu có tới hai cái, tôi lại quên nói cho cô là cái nào”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-se-ban-mai/2260068/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.