“Sẻ con, cô đi đâu vậy……….” Tôi giật tay khỏi tay Mông Thái Nhất, chạy như bay về phía trước
Đột nhiên cảm thấy mệt mỏi quá , muốn trốn đi……………Nhưng thiên hạ to lớn này lại không có chỗ cho Ma Thu Thu tôi dung thân
Bãi đỗ xe…………….
Tôi biết, hiện tại , chỉ có chỗ đó là tôi có thể trốn, bởi vì nơi ấy co Kim Ánh Minh, có Linh, có những kí ức tốt đẹp………………
……………………
Bãi đỗ xe trống rỗng , không có tiếng kêu của Linh càng thêm hoang vắng , dưới chân còn sót lại một ít mẫu bánh vụn cùng thức ăn cho mèo
“Linh…………..Kim Ánh Minh…………..” Tôi ngồi chồm hổm xuống, nước mắt cũng trào ra , rơi xuống.
Tại sao………….tại sao lại thành ra như vậy?
Không phải nói đến Hayakawa là sẽ có hạnh phúc sao? Tại sao hạnh phúc lại không chân thật? Tại sao? Tại sao…………..
Túi xách của Kim Ánh Minh nằm lẻ loi dưới đất, cái túi xách đã từng là nhà của Linh, khiến cho tôi nắm bắt được một ít kí ức………………..
“Đây là đang nói cảm ơn. Nè, ôm nó………….Như vậy, ừ, như vậy…………..”
“Linh!”
“Ách?”
“Nghĩa là lông vũ”
“Nó ………..nó sao lại………….sao lại ở…………”
“Tan học nhìn thấy”
……………..
“Phát run…………….”
“Nó nó ……………cần………….ổ”
“Ổ?”
“Bỏ nó vào đi”
“Đồ ăn?”
“Ừ,ngưu ngưu…………….sữa, diện diện………….bánh bao……………”
“Cũng vậy?”
“Ừ”
………………………….
Tôi gạt đi nước mắt của mình, phủi chiếc túi xách vướng đầy bụi, Linh mất, Kim Ánh Minh mất, chỉ còn có nó là ở cùng tôi……………
Đây là cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-se-ban-mai/2260064/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.