“Ngày hôm qua có bị gì không?” Việt Mỹ buổi sáng đã sáp lại trước mặt tôi “Mẹ cô đã tra khảo tôi cả nữa ngày trời”
“Tôi…………tôi…………..” Tôi nhớ tới thanh sô cô la còn trong túi mình chưa kịp giao cho Kim Ánh Minh
“Cô có giúp tôi đưa nó chưa?” Việt Mỹ hồng hồng nghiêm mặt vụng trộm hỏi tôi “Haha, toàn bộ nhờ cô”
Tôi ngơ ngác nhìn Việt Mỹ ngọt ngào hướng tôi vẫy vẫy tay, thực hâm mộ nàng có thể làm chủ được cảm xúc của mình . Từ trên trời bỗng giáng xuống một cái vỗ đầu thật mạnh cắt ngang suy nghĩ của tôi
“Sao rồi, Kim Ánh Minh giống với suy đoán của chúng ta là một tên đê tiện thiên hạ vô sỉ phải không?” Mông Thái Nhất hưng phấn nói
“À……tàm tạm………….” Không xong, sao tôi lại quên chuyện báo cáo với Mông Thái Nhất
“Là dọa dẫm hay trấn lột tài sản?”
“……………….”
“Chẳng lẽ, chẳng lẽ cô thấy hắn giết người?” Ánh mắt hưng phấn của Mông Thái Nhất lóe sáng, lóe sáng
“Chơi bóng rổ………….” Nếu tôi không mở miệng trả lời, không chừng thế chiến sẽ bùng nổ
“Chơi bóng rô? Kỹ thuật chơi bóng của hắn nhất định rất tồi!Hừ hừ……….hắn còn phạm vào sai lầm nào không?”
“À………không!” Mỗi lần nói dối lòng tôi đều run lên đặc biệt lợi hại
“Không có gì khác?” Mông Thái Nhất đối với câu trả lời này rất bất mãn, chân mày gắt gao nhíu lại
“A, còn có…………” Trước khi Mông Thái Nhất nổi cơn lôi đình, tôi vội vàng lấp liếm bằng lời nói dối “Hắn thích………được người khác sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-se-ban-mai/2260050/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.