Trần Khả Lam nằm lăn qua lăn lại trên giường, cô nhớ tới gương mặt hiền lành, ôn nhu của Lạc Khởi Phàm cô che miệng cười khúc khích. Lúc chìm vào giấc ngủ cô còn mơ thấy mình cùng Lạc Lạc nắm tay nhau bước vào lễ đường, cô và Lạc Lạc đứng đối mặt nhau anh nhìn cô bằng ánh mắt thâm tình, Khả Lam ngại ngùng cuối thấp đầu.
Một bàn tay to lớn ấm áp nắm lấy tay Khả Lam, Khả Lam ngẩng đầu lên, cô kinh ngạc trợn to mắt nhìn gương mặt đẹp trai ngời ngời phía đối diện mình. Anh nháy mắt nhìn cô, đôi môi khẽ nhếch lên tạo một đường cong tuyệt đẹp. Khả Lam hét lên:
“Sao lại là chú? Lạc Lạc của tôi đâu? Lạc Lạc???”
“Không là tôi thì là ai? Bà xã, lại đây nào!” Người đàn ông kéo lấy tay Khả Lam.
“Không.... buông tôi ra... tôi không muốn lấy chú!!!!” Khả Lam gào thét đẩy người đàn ông ra, cô xách váy cưới chạy ra khỏi lễ đường. Chưa kịp bước qua cửa lễ đường thì đã bị ôm eo.
“Bà xã,.... em đừng hòng thoát khỏi tay tôi!” Người đàn ông nhanh chân tóm lấy Khả Lam. Khả Lam dùng bó hoa cưới đập tới tấp lên người anh.
“Chú bỏ ra... tôi không lấy chú... không lấy chú....” Hoa bay tả tơi, Khả Lam bị người đàn ông vác lên đi vào lễ đường, anh ta buộc cô ký vào giấy kết hôn cầm lấy tay cô đóng cả dấu tay bằng mực đỏ lên giấy kết hôn.
Khả Lam gào thét ngày càng lớn “Lạc Lạc... cứu em, em không muốn lấy anh ta... ô ô....”
Tưởng Hân Vi – bạn hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-khon-chon-canh-ma-dau/1414506/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.