Từ lần bổ túc trước, Lục Úc ngày nào cũng giúp Bùi Hướng Tước bổ sung kiến thức. Khả năng của Bùi Hướng Tước cũng không kém, chỉ là do mắc bệnh, học ở trên lớp đối với cậu không có nhiều hiệu quả, chỉ có thể học những kiến thức ghi trên bảng. Nhưng cậu cũng không thông minh đến mức chỉ cần đọc sách là có thể học hết cấp ba, cho nên lúc này để Lục Úc phụ đạo cho mình là lựa chọn tốt nhất.
Không có một thầy giáo nào hiểu Bùi Hướng Tước cũng đủ kiên nhẫn với cậu hơn Lục Úc.
Cuộc sống của Bùi Hướng Tước đã hoàn toàn ổn định, mỗi ngày cậu đều dậy từ sớm nấu cháo, luộc thêm hai quả trứng tiện thể học thuộc lòng. Chờ cháo nấu xong thì lấy dưa muối Lục Úc đã làm từ trước ăn kèm với bữa sáng. Sau đó để một cặp lồng giữ nhiệt trên bục cửa sổ nhà Lục Úc, coi như chút tấm lòng của mình. Giữa trưa ở trường cùng An Tri Châu ở căn tin ăn cơm, hai người đều nghèo như nhau, đồ ăn trưa cũng chỉ có hai cái bánh bao và chút đồ ăn chay, vô cùng giản dị. Nhưng Bùi Hướng Tước vẫn nhớ kỹ lời Lục Úc dặn, về sau không ăn mì gói nữa, nên đã tốt bụng định đem tặng cho An Tri Châu. Nhưng cậu không hiểu đạo đối nhân xử thế, mà tính tình An Tri Châu lại lãnh đạm, không thèm ăn lấy một miếng. Cuối cùng suýt chút nữa còn định ăn riêng, Bùi Hướng Tước cũng không còn ý định này nữa.
Tới tối về nhà, Lục Úc đã nấu một bàn đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen/193492/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.