Ngày hôm sau thời tiết rất đẹp, trời xanh trong, không có mây mù, nhiệt độ mát mẻ, hoàn toàn khác với không khí giống như lò thiêu của Trữ Tân.
Nước buổi sáng rất lạnh, Lục Úc không muốn cho Bùi Hướng Tước ra ngâm nước. Hai người chỉ đi dạo trên bãi biển một hồi rồi ngồi phơi năng. Bùi Hướng Tước mặc một chiếc quần cộc màu xanh, lộ ra cơ thể gầy gò của thiếu niên. Da cậu lại trắng, dưới ánh nắng trông như bạch ngọc, vô cùng hút ánh nhìn.
Lục Úc luôn vô thức nhìn sang phía cậu, đa phần đều là nhìn lén, chỉ thỉnh thoảng mới quang minh chính đại nhìn chăm chằm một lúc, ánh mắt lưu luyến phần cổ và lưng lộ ra bên ngoài.
Mỗi một tấc thịt trên cơ thể cậu đều xinh đẹp và tràn đầy sức sống.
Lúc này mặt trời đã đứng bóng. Lục Úc uống một ngụm rượu ướp lạnh, cố khắc chế tỏ ra bình tĩnh, dịu giọng nói chuyện với Bùi Hướng Tước.
Anh thuận miệng hỏi: "A Bùi có thích nơi này không?"
Bùi Hướng Tước gật mạnh, cậu ngồi trên ghế cũng không yên, dưới ánh mặt trời đôi chân trần lùa vào bờ cát, hai tay giang ra miêu tả vẻ đẹp của nơi này không sót lấy một chi tiết nào, cậu không chỉ muốn vùi chân vào cát mà còn muốn nghịch nữa.
Lục Úc nghiêng người sang, xoa nhẹ đầu cậu, dịu dàng cười: "Vậy sao không ra kia chơi?"
Bùi Hướng Tước chưa từng thấy biển, cho nên cảm thấy rất mới mẻ, rất hứng thú, nhưng vẫn nhỏ giọng trả lời Lục Úc: "Tôi, tôi ngồi đây với Lục thúc thúc."
Lục Úc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen/1384694/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.