Sau khi họp xong, Lục Úc về phòng làm việc của mình, đẩy cửa phòng ra.
Phong cách trang trí trong văn phòng anh cũng không khác gì ở nhà, đều mang phong cách tối giản, văn phòng rộng như vậy mà bên trong cũng chỉ có vỏn vẹn vài vật dụng thiết yếu, ngay cả một đồ vật trang trí cũng không có.
Mà lúc này Bùi Hướng Tước chính là sắc màu rạng rỡ sống động duy nhất trong văn phòng này. Cậu đang ngồi trên một chiếc đệm mềm đầy màu sắc, ngửa đầu, lộ ra phân nửa gương mặt. Ánh đèn trong phòng quá sáng, chiếu lên nước da trắng của cậu khiến chúng trở nên trong suốt mang chút lấp lánh ánh bạc, cậu nhoài người lên bàn trà đọc sách, im lặng chờ Lục Úc.
Lục Úc chẳng kịp đặt tài liệu trên tay xuống bàn đã đi thẳng về phía cậu. Bùi Hướng Tước vừa ngẩng đầu đã thấy anh đi đến, lúc nãy còn đang buồn chán, lập tức vui vẻ hơn hẳn.
Cậu bỏ cây bút đang cắn trên miệng xuống: "Lục thúc thúc."
Lục Úc đáp lời, nhướng mày nhìn đầu bút còn dính nước miếng, bật cười: "Lại cắn bút, răng nanh em ngứa thế sao? Đồ ăn vặt mua cho em để ở trong ngăn kéo, sao lại không ăn?"
Bùi Hướng Tước có một thói xấu, lúc học bài sẽ quen thói cắn đầu bút, thói xấu này bắt đầu từ khi cậu đến văn phòng của Lục Úc. Công ty không giống như ở nhà, Lục Úc không thể ngồi trong văn phòng cả ngày, có đôi khi cũng phải ra ngoài họp hành, mà có đôi lúc Bùi Hướng Tước phải ngồi đợi trong văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen/1384689/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.