"Nếu không thì..." Diệp Bạch Tư nói: "Hôm nay anh về nhà ngủ đi."
Đoàn Sâm sắp phân thân ra đến nơi, hắn tràn đầy tủi thân hỏi: "Không phải em nói là một tháng thử việc sao?"
"Nhưng anh ở đây cũng không có ý gì mà..."
Diệp Bạch Tư càng nghĩ càng cảm thấy đúng. Lúc trước Đoàn Sâm cực kỳ thích động tay động chân với anh khi hai người ở bên nhau, ý nói không phải là Diệp Bạch Tư thích như vậy, nhưng mà so với bây giờ thì rõ ràng hắn có sinh lực hơn rất nhiều.
Còn bây giờ thì sao?
Đêm đầu tiên giữ Đoàn Sâm ở lại, đối phương ghé vào đầu giường anh mà ngủ.
Hai đêm tiếp theo cũng bình yên vô sự trên một chiếc giường.
Nếu Đoàn Sâm thật sự yêu anh thì hắn phải giống trước kia mới đúng chứ.
Thế nhưng rõ ràng là Đoàn Sâm không giống như không yêu anh, vậy thì chỉ còn một nguyên nhân là... thể trạng của hắn không cho phép.
Diệp Bạch Tư lại liếc nhìn vết sẹo trên cổ tay đối phương, anh càng lúc càng cảm thấy hắn không còn dáng vẻ oai hùng phấn chấn khiến cho người ta rung động giống như trước nữa.
Bàn tay của Đoàn Sâm đúng lúc đang đặt ở trên đùi, hắn lập tức phát hiện ra ánh mắt của anh, đột nhiên hiểu được câu 'không có ý gì' của anh nghĩa là gì.
Hắn đánh bạo hỏi: "Em không làm chuyện đó bao lâu rồi?"
Diệp Bạch Tư phiền muộn châm một điếu thuốc, không trả lời hắn.
Đoàn Sâm mặt dày sán lại, "Nếu không thì... em thử dùng anh xem sao?"
Lúc đầu, Diệp Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen-nuoi-tam-nam-da-bay-di-roi/1747057/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.