Thân thể của Đoàn Cao Sơn không gặp vấn đề gì lớn ngoại trừ bị bầm chỗ đốt xương cụt, cũng may là không tổn hại đến xương cốt.
Nhưng sự cố trục trặc thang máy vẫn dọa Hứa Tâm Nguyệt sợ chết khiếp, lúc bà vội vàng chạy đến đã nước mắt lưng tròng.
Hai vợ chồng nói chuyện một lúc, Đoàn Cao Sơn kể cho bà chuyện nguy hiểm xảy ra trong thang máy, Hứa Tâm Nguyệt vừa nghe đến việc Diệp Bạch Tư cũng có mặt lúc đó thì nhẹ nhõm thở hắt ra một hơi.
"Tốt quá rồi tốt quá rồi, may mà lúc đó có Diệp Diệp."
"Nhưng mà vì cứu tôi nên thằng bé bị thương, cũng không biết nó đang thế nào nữa."
"Chắc là Đoàn Sâm đi thăm thằng bé rồi nhỉ?" Dứt lời, Hứa Tâm Nguyệt lại lo lắng nói: "Tôi cũng đi xem một chút, phỏng chừng Diệp Diệp cũng không đợi để gặp nó đâu."
Lúc Hứa Tâm Nguyệt đến thì Diệp Bạch Tư đang dựa vào đầu giường đọc mail, anh thấy bà đẩy cửa ra thò đầu vào nhìn, trên mặt còn mang theo nụ cười lấy lòng thì thở dài: "Bác gái."
"Ôi." Hứa Tâm Nguyệt bước vào, bà nhìn xung quanh một lúc rồi hỏi: "Đoàn Sâm đâu rồi? Nó không ở cạnh con à?"
"Anh ta đang ở trên sân thượng ạ."
Đây là Kế Sách nói cho Diệp Bạch Tư biết.
Hứa Tâm Nguyệt cau mày: "Trời lạnh thế này nó lên sân thượng làm chi? Gió trên đó mạnh lắm."
Diệp Bạch Tư cũng không biết Đoàn Sâm đang lên cơn điên gì, anh nói: "Có khi là anh ta đang nghĩ không thông đấy ạ."
Hứa Tâm Nguyệt: "..."
Diệp Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen-nuoi-tam-nam-da-bay-di-roi/1747022/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.