Trời mùa đông tối sớm, lúc Diệp Bạch Tư bước ra khỏi bệnh viện thì đèn đường bên ngoài đã được bật sáng lên.
Những chuyện xảy ra ở bệnh viện khiến anh cảm thấy hơi ngột ngạt, Diệp Bạch Tư kéo áo khoác, chậm rãi đi dọc theo ven đường.
Trong mắt tất cả mọi người, Diệp Bạch Tư chắc hẳn là rất khao khát được kết hôn với Đoàn Sâm, Diệp Bạch Tư cảm thấy điều đó thật nực cười, thế nhưng anh không có khả năng phản bác lại.
Bởi vì theo quan điểm khách quan mà nói, anh và Đoàn Sâm vốn là quan hệ xuyên giai cấp, điều kiện của đối phương tốt như vậy, cho dù Diệp Bạch Tư có nói mười nghìn lần rằng anh không muốn kết hôn với Đoàn Sâm đi nữa thì cũng sẽ chẳng có ai tin.
Diệp Bạch Tư quả thực đã từng nghĩ đến việc kết hôn với hắn, thế nhưng đó đã là chuyện từ rất rất lâu trước kia rồi.
Đột nhiên bên người có một chiếc xe lẳng lặng đi theo, thời điểm Diệp Bạch Tư để ý đến thì đối phương đã chạy sau anh gần mười phút.
Thấy anh quay mặt lại, Ân Tự lập tức vẫy vẫy tay, y bước xuống xe, chạy hai bước đến trước mặt anh vui vẻ nói: "Anh Diệp."
Anh và Ân Tự trò chuyện với nhau trên WeChat, gặp tên nhóc này cứ mỗi lần gọi là gọi "anh Diệp ơi anh Diệp à" ngấy đến quái dị, anh bèn bắt y phải sửa lại miệng.
Diệp Bạch Tư ngẩng đầu: "Sao cậu lại ở đây?"
"À, em đến bệnh viện thăm bố." Ân Tự nói xong thì lo lắng hỏi: "Còn anh, anh thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen-nuoi-tam-nam-da-bay-di-roi/1747011/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.