Đoàn Sâm không bao giờ cho phép người khác thèm muốn Diệp Bạch Tư, cũng như không cho phép Diệp Bạch Tư giao lưu với những người có tâm tư không đứng đắn như vậy.
Thế nhưng hắn biết Diệp Bạch Tư nổi bật đến thế nào.
Diệp Bạch Tư đã từng xem lời nói của hắn như thánh chỉ, miễn là hắn nói một thì Diệp Bạch Tư tuyệt đối sẽ không nói hai, nhưng bây giờ thì khác, Diệp Bạch Tư đang nổi giận với hắn.
Tất cả mọi người đều nói hắn không coi ai ra gì, thế nhưng Đoàn Sâm lại nhớ Ân Tự rất rõ, hoặc có thể nói là hắn nhớ rõ những người từng chủ động tiếp cận Diệp Bạch Tư.
Sân bay, siêu thị, đôi mắt xanh, chút thông tin ít ỏi này khiến hắn không thể không nghĩ nhiều.
Cảm giác bị áp bức đột ngột xảy ra khiến cho Ân Tự dâng lên đề phòng, đôi mắt xanh biếc lóe lên, y khẽ nở nụ cười: "Tôi còn chưa biết tên anh ấy nữa."
"Không biết, hay là không dám nói?" Ánh mắt của Đoàn Sâm rơi vào điện thoại trên tay y, hắn nói: "Em ấy lại cho cậu phương thức liên lạc à?"
Từ 'lại' này được sử dùng rất đúng lúc, đồng tử của Ân Tự hơi co lại, y nháy mắt ý thức được điều gì đó.
Trên mặt Đoàn Sâm không biểu lộ chút cảm xúc nào, sắc mặt hắn u ám: "Diệp Bạch Tư không phải là người mà cậu có thể động tay vào, tôi không cho phép cậu đến gần em ấy."
Tề Kiệt mở to hai mắt, Thai Hồng Quả cuối cùng cũng hiểu ra, cô vô thức kéo lấy Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen-nuoi-tam-nam-da-bay-di-roi/1747001/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.