Mấy ngày sau.
Sở cảnh sát thành phố.
Lam Dực đưa Dụ Kiều Nga đi thăm tù, thăm ai không cần nói cũng biết, tất nhiên là Dung Châu.
Nói là đi thăm tù, không bằng nói là đi chọc tức người ta.
Phiên tòa diễn ra ngày hôm kia, lúc đó Lam Dực không cho cậu ra khỏi nhà vì sợ cậu còn yếu, phải uống thuốc điều dưỡng thêm vài ngày nữa mới được. Bỏ lỡ cơ hội nhìn thấy mặt Dung Châu lúc bị phán chung thân, chắc chắn rất đặc sắc.
Công ty của nhà họ Dung cũng bị niêm phong kiểm tra thuế, các cổ đông khác thấy vậy vội vàng bán tháo cổ phần trong tay tỏ vẻ sẽ không hợp tác với nhà họ nữa. Dung Kiệt đang hẹn hò cùng tình nhân trong nhà nghỉ cũng bị bắt về làm kiểm tra. Chồng và con trai lớn thì dính án, con trai nhỏ thì mất tích trên biển, Dung phu nhân liền vào tu viện tịnh tâm, sám hối tội lỗi của mình, nếu bà ấy quan tâm con cái hơn thì đã không thành ra thế này. Còn vợ bé của ông ta thì nhân cơ hội vơ vét của cải cao bay xa chạy.
Dung Bạch chỉ biết thở dài, Lam Thiệu Thanh thấy anh ta từ thiếu gia nhà biến thành hai bàn tay trắng, giới thiệu công việc trong công ty cho. Lam Dực vì bận tâm Dụ Kiều Nga mà đùn đẩy công việc cho hắn, dù muốn ăn chơi trác táng cũng không thể, bị bắt làm tổng tài.
“Tù nhân số 696, có người đến thăm!”
Dung Châu nhìn thấy Lam Dực và Dụ Kiều Nga bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen-cua-ba-tong-rat-ngoan/3549533/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.