“Mau thả Dung Chanh ra, muốn gì tôi cũng chiều cậu!”
Bá Cửu Lục đã được Dụ Kiều Nga dặn dò thậm chí là đe dọa, nếu hai bên có đứng ở phe đối lập thì vẫn phải bảo kê Dung Chanh, chuyện khác không cần lo.
Lam Dực, anh trai gã cũng nói cậu có thể biết trước tương lai, những gã không thèm tin. Nhưng rồi Dung Châu xuất hiện báo tin Dụ Kiều Nga bắt cóc em trai anh ta và Dung Chanh, y hệt như những gì anh dâu mình nói, Bá Cửu Lục khiếp sợ.
Chuyện tâm linh không đùa được đâu.
Dụ Kiều Nga nhập vai nhập tới nghiện: “Khà khà, mi chỉ được một trong hai, một đứa sẽ phải ra đi mãi mãi! Một bên là tình đầu, một bên là tình nhân, nào, hãy chọn đi!”
Dung Bạch cũng nhất quyết làm theo kịch bản: “Cửu Lục, cứu mình, mình sợ quá! Hu hu hu!”
“…”
Bá Cửu Lục lắc đầu lia lịa: “Tôi chỉ cần Dung Chanh thôi!”
Dung Chanh: “…” Tuy là hơi buồn cười nhưng cảm động thật.
Dụ Kiều Nga trề môi, ném cho Bá Cửu Lục một sấp tài liệu và một cây bút: “Kí tên đi, chuyển nhượng hết tài sản của mi cho ta, nhanh.”
Bá Cửu Lục vâng vâng dạ dạ làm theo kịch bản: “Tôi kí rồi, bây giờ mau thả Dung Chanh ra đi…”
Bộp bộp bộp!
“Làm tốt lắm Dụ tổng.”
Dung Châu núp lùm lúc này mới nhảy ra, trên tay cầm theo một cây súng săn đã lên đạn.
Gã sung sướng cười như tới mùa gặt lúa: “Khặc khặc khặc!”
“Hãy nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen-cua-ba-tong-rat-ngoan/3549530/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.