Không có chuyện gì mà một đống tiền không giải quyết được, nếu có thì dùng hai đống.
Nhìn cách Lam Dực lấy tiền đè người, Dụ Kiều Nga cũng cảm thấy sướng lây. Nhưng mà hơi tiếc khi phải cho Dung gia mấy kiểu nhẫn xịn xò như vậy.
Nhìn biểu cảm tiếc hùi hụi của cậu, hắn cười nhẹ, thì thầm: “Đừng thấy tiếc, đó đều là hàng tồn kho trong cửa hàng, hơn nữa những viên đá đó toàn là vụn rơi ra, không tổn thất bao nhiêu.”
Được Dụ Kiều Nga sùng bái nhìn +1.
Dung Hồng điên tiết: “Anh…!”
Mọi âm mưu quỷ quái của cô ta đều bị Lam Dực dùng vàng bạc trừ tà. Nhận được một đống nhẫn kim cương quý giá, của hồi môn của Dung tiểu thư có khi còn không được con số này. Mất một chiếc nhẫn cũ đổi về được mười mấy chiếc sang xịn xò, là Dung gia kiếm lời!
Còn không hài lòng gì nữa?
Nếu bây giờ mà Dung Hồng còn phát ngôn những câu như truy cứu trách nhiệm Dung Chanh thì có chút không hiểu lý lẽ.
Dung Bạch còn muốn nói mấy câu đạo lý, bị Dung Châu đưa mắt nhìn qua, câm như hến.
Dụ Kiều Nga đoán anh ta chắc định nói mấy câu như: “Anh nghĩ dùng thứ đắt tiền hơn có thể thay thế được chiếc nhẫn chứa kỉ niệm à?!” Hoặc là, “Chúng tôi xem trọng hồi ức, tình cảm, không xem trọng tiền bạc!”
Ngây thơ thật luôn.
Dùn Châu trong lòng không phục, nhưng mặt ngoài vẫn méo mó cười, bóp mũi nhận “chút lòng thành” của Lam Dực: “Chuyện cái nhẫn xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen-cua-ba-tong-rat-ngoan/3549523/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.