Dụ Kiều Nga và Dung Chanh ra vào có đôi, cậu giàu thì Dung Chanh tất nhiên cũng sẽ giàu theo, nhìn hai người là biết có tướng anh em ruột rà. Cậu ta chỉ tách ra lúc đi vệ sinh thì bị vu oan, làm khách khứa không thể không suy nghĩ nhiều.
Có thể là một kịch bản trả thù nhà giàu gì đó.
“Dụ Kiều Nga? Thiếu gia nhà ai vậy?”
“Lại là con rơi con rớt của Dung Kiệt?” Dung Kiệt là bố ruột của Đỏ, Trắng, Hồng và Chanh.
“Đẹp hơn Bạch thiếu gia nhiều.”
“Người này tôi biết!”
“Cậu ta chính là người yêu bảo bối của Lam tổng đó!”
“Thiệt hả? Tin chuẩn chưa!?”
“Vậy chắc gì đã thèm cái nhẫn kim cương nhỏ xíu đó!”
Tiếng xì xào bàn tán vang lên, Dụ Kiều Nga vừa mới khoe giàu khoe người yêu, dư luận đã nghiêng về phía cậu.
Bởi vì Lam Dực.
Hắn không ở đây nhưng danh tiếng vang khắp mọi nơi.
Không ai mà không biết đến hắn, có người đã và đang hợp tác với hắn, không ít thì nhiều cũng có liên hệ với nhau. Làm ăn với hắn lần nào cũng lời to, cho nên giới thượng lưu thà lôi kéo quan hệ với Lam Dực chứ không muốn tạo phản giống Dung Châu.
Dung Hồng đay nghiến Dung Chanh mười thì Dụ Kiều Nga một trăm lần, bởi vì lúc nào cậu cũng ra mặt bảo vệ Dung Chanh: “Thì sao? Lấy trộm là lấy trộm! Mày thì tao không biết, nhưng thằng đó!”
Cô ta chỉ thẳng mặt Dung Chanh, không hề có chút lịch sự và giáo dưỡng nào:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen-cua-ba-tong-rat-ngoan/3549521/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.