[Nghe đây Dụ Kiều Nga, hướng đi của từng nhân vật trong thế giới này có số mệnh, không thể bị can thiệp dưới mọi hình thức nào hết.] Hệ thống đột nhiên nghiêm túc.
[Nếu cậu không muốn trải qua cái chết lần nữa thì bơ đi mà sống giùm cái.]
[Làm nhiệm vụ, có tiền có địa vị rồi muốn làm gì thì làm mặc kệ cậu, bố sẽ không quản đâu. Đừng có làm bậy gây chuyện rồi một xác đi hai cái mạng.] Mạng của hệ thống cũng là mạng đó!
Dụ Kiều Nga ậm ờ cho qua chuyện, hoàn toàn không bị lời răn của hệ thống làm cho lung lay. Cậu biết mình phải làm gì, suy cho cùng lời nói của hệ thống không có tình cảm chỉ để tham khảo.
[…]
Lam Dực để ý, Dụ Kiều Nga dạo này cứ ôm khư khư chiếc điện thoại, không biết là đang xem cái gì hay tám chuyện với ai mà cứ cười tươi rói.
Mơ hồ, hắn cảm thấy mình sắp mọc sừng.
Mãi mới có chút thời gian, Lam Dực đặt một bàn, mời Dụ Kiều Nga đi ăn nhà hàng, bữa tối dưới ánh nến, thịt bò thượng hạng cùng rượu vang, nhìn ra cửa kính sẽ chứng kiến cảnh đẹp về đêm của thành thị. Hắn tham khảo những tip hữu ích ở trên mạng, chứ cũng chưa bao giờ mời cơm người khác, đều là người khác mời hắn ăn.
Được hắn mời, Dụ Kiều Nga không nói hai lời liền vui vẻ đồng ý, nhưng lúc chờ lên món, vẫn cứ nghịch điện thoại. Nghe cậu lèm bèm, hắn biết đầu dây bên kia là Bá Cửu Lục. Nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen-cua-ba-tong-rat-ngoan/3549517/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.