Dung Chanh chỉ có thể nhịn, cậu cúi đầu mặc nước miếng Dung Hồng bay tứ tung. Cô ta là con nhà giàu, lại còn là hôn thê của Bá Cửu Lục, cậu chỉ là thằng làm công ăn lương, mất việc là mất hết tất cả, chỉ có thể nhịn.
Dung Chanh đã chịu đựng cảm giác bị nhục mạ không biết bao nhiêu lần, lúc trước làm ở quán bar, làm ở club, làm lau dọn, cậu đã sớm chai sạn.
Chịu đựng một chút là xong ngay thôi, Dung Chanh, mày phải ráng cười mà chịu, tiền lương không dễ kiếm!
Dưới quầy lễ tiếp tân rộng lớn, nhân viên cũng có không ít, nhưng không ai dám nói câu nào, im thin thít.
Dụ Kiều Nga khoanh tay trước ngực, sắc mặt âm u. Con nhỏ này không cần cái mồm nữa?
[Bình tĩnh đi anh em, Bá công xuống cứu thụ liền ấy mà-Ê!] Đừng có làm rộn!
Mắng 2 phút rồi mà vẫn chưa đã cái mồm, Dung Hồng còn muốn mắng ác hơn nữa, tốt nhất là cho thằng trơ trẽn này không thể làm ở đây được nữa!
Cô ta hăng say mắng tiếp: “Đồ đàn bà chỉ biết bán mông! Ba mẹ mày chắc tự hào lắm ha khi sinh ra đứa con mất mặt như mày, chắc cả nhà cũng chả ra gì. Mày điếc à! Còn dám trừng mắt tao?”
Dung Chanh có thể chịu đựng được cô ta mắng mình nhưng liên lụy đến bố mẹ cậu thì không thể được: “Thưa cô, bố mẹ tôi không-”
Cô ta rít lên: “Câm miệng! Mày còn dám trả treo!”
Dung Hồng giơ tay, muốn tát Dung Chanh.
Bộp!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen-cua-ba-tong-rat-ngoan/3549502/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.