Dụ Kiều Nga thầm cảm thán Bá Cửu Lục gen siêu trội, già rồi cũng không cần đeo kính lão, kéo ghế ngồi xuống chờ cơm.
[Bình thường, bá đạo tổng tài cố chấp kiểu mẫu là vậy đó. Hắn bị vẻ đẹp thuần khiết trắng tinh như tờ giấy trắng của Dung Bạch mê đắm. Kiếm thằng thế thân như cậu cũng đủ hiểu rồi đó.]
Bữa sáng là cháo trắng ăn với rau xanh kèm theo một trái táo đỏ, Dụ Kiều Nga rất là bất mãn nhưng không dám làm gì. Ăn uống kiểu này, sớm muộn gì chim hoàng yến cũng sẽ trở thành cò ma thôi.
Còn mấy hớp cháo nữa là hết tô, thế là cậu nhân cơ hội hỏi quản gia: “Cho tôi hỏi cái, Bá chủ đi công tác chừng nào về?” Lỡ bố hệ thống xạo sự rồi sao, nó hay vậy lắm.
Quản gia sắc mặt sầm xuống, lạnh lùng tỏ thái độ: “Chuyện này không liên quan tới cậu. Những chuyện của cậu chủ, những người không phận sự miễn hỏi thăm.”
“...” Vậy nuôi chim hoàng yến làm gì? Chờ nướng lên ăn à?
Cậu nhăn mặt: “Vậy thiếu gia mấy người bao nuôi tôi làm gì mà hỏi cái gì cũng không cho biết là sao?” Chim thì cũng có chim quyền chứ!
Quản gia cậy già lên mặt: “Hỏi nhiều như vậy làm gì? Cậu đừng quên thân phận của mình, chỉ là món đồ chơi của cậu chủ thôi!” Ông ta ghét nhất là mấy người dựa vào gương mặt xinh đẹp để bò lên giường của người khác, hám hư vinh tiền tài, dơ bẩn.
Một thằng con trai suốt ngày đi quyến rũ đàn ông,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen-cua-ba-tong-rat-ngoan/3549488/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.