Dụ Kiều Nga có cảm giác mình bị lãng tai, hoặc cũng có thể là cậu sinh ra ảo giác, vẫn là ngủ một giấc rồi tính. Bây giờ quan trọng nhất là nghỉ ngơi, thông tin lý lịch gì đó để mai hẳn kiếm.
Cậu suy nghĩ xong xuôi, từ bỏ việc tìm kiếm, hai ba lần gắp đã ăn xong mâm đồ ăn trên bàn. Nhiều đồ ăn ghê, không cần tới 3 phút cậu đã nhai xong.
Đã no lửng dạ, Dụ Kiều Nga ngáp một cái, quyết định ngủ bù, chuyện ngày mai, ngày mốt tính. Bị nuôi như heo thế này cũng được, có điều, đồ ăn hơi ít. Quản gia hách dịch chút nhưng được cái phục vụ chu đáo, đồ ăn cũng ngon.
Khách sạn phục vụ 5 sao cũng như này thôi.
[...] Nếu mà bây giờ không gọi cậu dậy, rất có thể cậu sẽ ngủ ngon lành tới sáng.
Lần đầu nó tiếp đón người mà gặp phải loại ham ăn biếng làm này, nhiệm vụ quả nhiên là không dễ làm! Hệ thống cũng không dễ làm!
Nó hít sâu mấy hơi mới ổn định tính tình táo bạo: [Ngủ cái gì mà ngủ! Dậy đi! Dậy làm nhiệm vụ nghe chưa hả?]
Hệ thống ồn ào túi bụi, âm điện tử nóng nảy lên xuống còn hơn ca sĩ ảo, nếu nó mà có thật chắc nó nắm cổ áo Dụ Kiều Nga lắc lư qua lại quá.
Vừa mới ngã đầu xuống gối, Dụ Kiều Nga hai mắt đờ đẫn, xoa lỗ tai. Lại nữa, di chứng hậu xuyên không hơi bị nặng, cậu sẽ không bị bệnh ảo giác rối loạn thần kinh chứ?
[Ảo giác cái lông! Bố đang nói chuyện đây, bố là hệ thống!]
“...” Hệ thống bàn tay vàng trong truyền thuyết? Còn gay gắt hơn mẹ chồng.
Đầu năm nay tính tình kém cỏi như vậy còn làm hệ thống? Có tin cậu đánh giá 1 sao thái độ phục phục không?
Dụ Kiều Nga hiểu luôn, lại là xuyên không nhàm chán lại là ràng buộc với hệ thống, vậy thì thà chết còn sướng hơn.
Cơ mà cậu đã chết rồi, thế mà vẫn bị đào mồ sống lại làm nhiệm vụ. Đây là bóc lột sức lao động trắng trợn, cậu phải cử báo cục lao động!
[...Cho xin đi, báo cái gì mà báo, làm nhiệm vụ cho bố.]
Dụ Kiều Nga cũng rất bức xúc: “Nhiệm vụ gì? Ai mướn mấy người cho tôi sống lại? Không làm, dẹp đi.”
[Được, không làm thì về làm người thực vật đi con.]
Dụ Kiều Nga chu mỏ: “Người thực vật gì?” Cậu lên cơn tức ngực, cấp cứu không kịp nghẻo rồi mà?
Vui sướng khi người gặp họa: [Cậu còn chưa có chết đâu, lúc cậu mất ý thức, trên đường đi đã được cấp cứu thành công. Nhưng không may cái là trên đường tới bệnh viện, thì gặp tai nạn xe cộ liên hoàn, xe cấp cứu bị tông trúng.]
Dụ Kiều Nga: “...” Trong xui xẻo có cái xui xẻo hơn, cậu thật nên nói mình may mắn hay mình tam tai ập đến nữa.
[Làm hoặc không làm, về bên kia húp oxi, húp nước biển sống qua ngày.]
“...” Gì thê thảm dữ vậy.
Không cần nghĩ nữa, cậu không muốn húp ô xi hết đời trai.
Dụ Kiều Nga thỏa hiệp: “Mày là hệ thống xuyên nhanh? Nói kĩ càng tỉ mỉ một chút đi.” Nếu cậu không đồng ý, bố hệ thống này chắc chắn sẽ spam trong đầu cậu không ngừng, tối nay đừng mong ngủ ngon.
Xuyên không cậu cũng chấp nhận rồi, thêm một con hệ thống cũng không có gì lạ lẫm.
[Tự giới thiệu lại, bố là Hệ Thống chim hoàng yến chuyên phục vụ bá đạo tổng tài, tên là Chích Chòe Bông.]
Hệ thống phục vụ bá tổng? Chim chích chòe?
“Phụt!”
Dụ Kiều Nga cười ha hả: “Cái tên củ chuối gì đây? Còn bá đạo tổng tài, há há há.” Cười chết, thật ngớ ngẩn.
Chim hoàng yến cơ đấy, muốn cậu bị đàn ông nuôi thành chim vẹt à?
[...] Nó cảm thấy cái tên rất hay rất phong cách mà, hài hước chỗ nào?
Dụ Kiều Nga có bị rớt não hay dây chằn bị đứt không? Ảnh đế gì mà kì cục, không có miếng nết nào.
[Nghe đây, nhiệm vụ của cậu là sắm vai một tình nhân nhỏ của ông chủ, kêu thì tới, ngoắc tay thì đi, thân thế phải vừa đáng thương vừa đáng hận, thể hiện diễn xuất của một con chim vì yêu sinh hận, sau đó xuống sân khấu hoành tráng!]
Hệ thống nói tới độ cắn khăn tay rơi lệ đầy mặt, nó tự mình bị mình bịa chuyện cảm động.
Dụ Kiều Nga ngáp ngắn ngáp dài: “...” Nói mẹ là làm tình nhân cộng thêm thế thân đi. Tuy cậu diễn rất giỏi, nhưng mà vai diễn này, thấy sao cũng chết sớm. Hoành tráng xuống sân khấu hay hoành tráng xuống hoàng tuyền đây.
Nó dụ dỗ: [Cậu đừng bi quan quá, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, cuộc sống sau đó, có cuộc sống tự do, làm tỷ phú triệu VNĐ!]
“...”
Nếu cậu dễ dàng bị dụ dỗ như vậy thì bây giờ đã thành nhân viên bán hàng đa cấp lão làng rồi, nhưng lời hệ thống nói làm cậu động tâm ghê gớm.
Dụ Kiều Nga nghe hệ thống nói tiếp: [Về cơ bản đều là những nhiệm vụ liên quan đến bá tổng thôi. Để bố đưa cậu bản tóm tắt của truyện.]
Dụ Kiều Nga ngồi ngay ngắn lại, sâu ngủ cũng bị dọa chạy qua một bên đợi.
Giao dịch với ác ma thì mất linh hồn, giao dịch với hệ thống thì mất sức lao động mồ hôi nước mắt, có lợi hơn nhiều.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]