Tần Việt Phương cùng Phương Dạ Âm không hề chú ý tới Mục Bạch.
Hai người nhìn chằm chằm vào đối phương, ánh mắt dường như bốc hỏa.
Triệu Tuyên thò tay qua, đặc biệt đồng tình vỗ vỗ bả vai Mục Bạch.
"Mục Bạch, cậu đúng là trâu bò." Tính nói tiếp mà anh liền mắc cười, Triệu Tuyên nghẹn tới cả mặt đều đỏ.
Mục Bạch sờ sờ cái mũi, vẻ mặt xấu hổ: "Cậu đừng có nói bậy, tôi cùng Phương Dạ Âm cũng mới gặp nhau có lần thứ hai."
Triệu Tuyên chế nhạo nói: "Lần thứ hai gặp mặt liền vì cậu mà say mê, huynh đệ này hay thật đấy, có thể nào chỉ dạy cho tôi được không."
Mục Bạch không nói gì cả, Tần Việt Phương liền trừng anh một cái.
Bọn họ nói chuyện đương nhiên cũng bị Tần Việt Phương nghe được, thần sắc hắn có hơi cứng đờ, hắn quay đầu nhìn về phía Phương Dạ Âm, ánh mắt cũng có chút thâm ý vị trường.
Lần đầu tiên gặp mặt cùng Mục Bạch, chú chim nhỏ này liền câu dẫn hắn hết một buổi chiều, lần thứ hai gặp mặt liền vừa gặp đã quen?
Có quỷ mới tin đấy, chỉ sợ đây chính là cố tình làm hắn tức giận, tới tối liền quấn chặt lấy hắn không tha.
Bởi thế mới thấy được cậu làm như vậy, Tần Việt Phương tự mình suy diễn rồi tự cảm thấy tốt hơn.
Tần Việt Phương tự mình suy nghĩ thành một vòng tròn, môi cong lên, ánh mắt nghiền ngẫm, đột nhiên duỗi tay nhéo một cái lên khuôn mặt nhỏ của Phương Dạ Âm.
"Nhóc hư hỏng." Lại chơi trò lạt mềm buộc chặt.
Phương Dạ Âm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen-bi-troi-buoc-boi-chinh-minh/918907/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.