Trịnh Tạ Thiên bên kia đứng lên mặc quần áo rồi đi ra khỏi phòng, nói vào điện thoại. "Chờ ở đó, tôi đến ngay". Cố Mộng Điệp ngại phiền vội bảo. "Đừng, đêm cũng muộn rồi, chú đi ngủ đi".
Động tác của Trịnh Tạ Thiên khựng lại, cũng chẳng quan tâm đến câu nói phía sau của Cố Mộng Điệp, anh hiện tại chỉ muốn đến gặp thằng nhóc thôi, đàn em của anh từ khi nào lại bị người ta muốn ức hiếp là ức hiếp?
Cố Mộng Điệp bên kia thì lại không biết chuyện mình bị người ta 'ức hiếp', còn đang đứng trước mặt đám người Cố gia, vẻ mặt của ai cũng đều lờ đờ buồn ngủ, duy chỉ có Mộng Điện Hậu là đôi mắt trợn trừng lên chỉ hận không thể lấy nó ra, bà ta nhìn chăm chú vào tờ giấy xét nghiệm DNA muốn tìm ra điểm khác biệt trên tờ giấy kia, nhưng ngoài bốn chữ 'quan hệ cha con' và số phần trăm cao kia thì chẳng còn gì nữa.
Bà ta khó tin mà nhìn tờ giấy lẩm bẩm. "Không thể nào, rõ nó là kẻ giả mạo". Cố Tam Long cũng bị bà ta làm cho phát bực liền cáu gắt lườm Mộng Điền Hậu. "Bà làm khùng làm điên đủ chưa? Tôi còn chưa tính sổ bà vụ bà đánh người ta xém nữa mất mạng đấy, nếu có án mạng thì cả cái nhà này cũng không thoát tội đâu, bà biết chưa!?".
Cố Mộng Điệp ngồi trên ghế bên kia cười cười, cậu khoanh tay nhìn một màn này thì không khỏi trào phúng, thờ ơ nói. "Vậy chi bằng đã xét nghiệm DNA chứng minh tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-hoang-yen-bi-chieu-hu/2949715/chuong-51.html