"Haha, nói xấu Dương Tiễn thì mới tức giận à?" Vưu Lỵ Lỵ cười ra tiếng "Nhưng anh ta là bạn trai tôi, không phải bạn trai cũ, tôi có quyền nói anh ta như vậy. Bất kể cậu có thừa nhận hay không, anh ta chính là một người như vậy! Chính anh ta cũng biết rất rõ, tôi cũng có lòng tốt muốn nhắc nhở cậu, một ngày nào đó khi tôi rời đi, cậu cuối cùng cũng có cơ hội, cậu cũng chỉ có thể dính lấy anh ta như thuốc cao bôi trên da chó, bị anh ta làm cho sụp đổ lại chẳng có biện pháp cứu chữa, anh ta chính là chuyên gia làm tổn thương người khác, mấy người tuyệt đối sẽ không hạnh phúc."
Lý Bạch dừng tay một chút, hắn nhìn ánh bạc lập lòe trên cây kéo, mũi nhọn cách cần cổ chỉ một gang tay, một gang tay kia cũng chẳng tốn bao nhiêu sức. Hắn lại nhướng mi, đối diện với đôi mắt gắn lông mi giả kia. Vưu Lỵ Lỵ muốn nhìn vẻ mặt hắn biến sắc, trên gương mặt lấp đầy sự tức giận, trò chơi này không thú vị gì cả. Cuối cùng hắn chỉ nâng niu mà chạm vào lưỡi kéo, tiếp tục công việc trên tay, mặc cho những sợi tóc đã cắt đi đang trượt xuống cổ tay, bình thường hắn rất thích hưởng thụ cảm giác này, vậy mà lúc này cũng không ngoại lệ cảm thấy rất nhạt nhẽo, chỉ có lúc hắn đem lưỡi kéo cắt vào da mình, còn đâm vào trong, làm cho cái tay ấy đầm đìa máu tươi.
Lý Bạch có thể nhìn thấy cái tay kia, cũng có thể nhìn thấy một bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-cut/421574/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.