Như Lý Mậu dự đoán, sau khi bà ngoại qua đời, anh đã bị giải trừ chức vụ.
Tội danh nội bộ là vi phạm quy tắc của tập đoàn, dùng dự án nghiệp vụ trao đổi dịch vụ đặc biệt với nữ viên chức của công ty cung ứng.
Kỷ Nguyên chơi ở phòng sách, thấy email thông báo của tập đoàn trên máy tính Lý Mậu, cô hỏi: “Nữ viên chức này là chỉ em sao?”
Lý Mậu nở nụ cười, nói: “Có lẽ vậy.”
Kỷ Nguyên nhịn hồi lâu, cười ra tiếng, nói: “Tốt lắm, em cũng coi như là mỹ nhân trong một màn mỹ nhân kế.”
Lý Mậu nói: “Cứ kệ bọn họ đi.”
Kỷ Nguyên ừ một tiếng, nói: “Anh yên tâm, anh vì em mà mất việc, em sẽ nuôi anh.”
Lý Mậu nhoẻn miệng cười, nói: “Ăn cơm mềm à, anh rất sẵn lòng, đãi ngộ không thua kém Sachima là được.”
Kỷ Nguyên nhẹ giọng hỏi: “Đãi ngộ này còn chưa cao ư?”
Lý Mậu nói: “Nhanh vậy đã đổi ý rồi!”
Cô nhoẻn miệng cười.
Kỷ Nguyên đi nấu mì trường thọ, trước khi đi cô nói: “Địa bàn nhà họ Liêu quá nhỏ, không thích hợp với anh, anh là phái trừu tượng, anh là quái vật khai sơn, anh là thủy triều đang chờ dâng cao.”
Lý Mậu kinh ngạc, mỉm cười.
Cuối tháng, Kỷ Nguyên đoán chừng mình cứ tiếp tục bỏ bê công việc như vậy, bố cô sẽ nướng chín cô.
Nhưng Kỷ Triều Tông chẳng có động tĩnh gì.
Có lẽ bởi vì Thượng Phi che dấu cho cô, hoặc là bố cô bị việc mừng có con trai khiến đầu óc hồ đồ rồi.
Mỗi ngày cô không đi làm, lại chẳng gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-cong-trang/295957/chuong-39.html