Ba bốn giờ chiều, Lý Mậu và Kỷ Nguyên mới lề mề lái xe đi mừng thọ.
Tới nhà lớn, Lý Mậu không đỗ xe ở đằng trước, cố ý vòng ra phía sau.
Kỷ Nguyên hỏi: “Tại sao chúng ta lén la lén lút?”
Lý Mậu nói: “Hôm nay đến muộn, chúng ta âm thầm đi vào. Người khác có hỏi thì nói chúng ta luôn ở mái nhà xem múa sư tử.”
Kỷ Nguyên ừ một tiếng, nói: “Anh rất biết gạt người.”
Lý Mậu nở nụ cười, đỗ xe xong thì dẫn Kỷ Nguyên đi vào cửa nhỏ.
Trong sân sau trồng rất nhiều cây chuối, hai người lén lút đi từ chân tường, có chút thú vị.
Đi tới chỗ cầu thang, lặng lẽ đi lên mái nhà lầu ba, quả nhiên không gặp ai cả.
Sân trước rất náo nhiệt, chiêng trống vang trời, Lý Mậu nói: “Xem ra sư tử còn chưa múa xong.”
Hai người đi tới cạnh lan can, đứng dựa vào lan can, quan sát dưới lầu.
Trên bãi cỏ dựng hai hàng cọc, cao thấp lẫn lộn. Chỗ nguy hiểm nhất, cái cọc cao hai mét, điểm dừng chân cỡ lòng bàn tay.
Hai con sư tử đỏ thẫm dáng điệu ngây thơ khả ái đang nhảy nhót di chuyển trên những cái cọc, đi theo nhịp điệu của chiêng trống, hoặc nhô người ra, hoặc vớt lấy ánh trăng, hoặc đong đưa thắt lưng, gật gù đắc ý, hết sức náo nhiệt.
Lý Mậu khẽ cười nói: “Chờ hai con sư tử đỏ này đi xuống, sư tử trắng then chốt sẽ lên sân khấu.”
Chỉ chốc lát sau, hai con sư tử đỏ chợt nhảy xuống.
Một con sư tử trắng lớn nhảy vọt lên cái cọc, chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-cong-trang/295949/chuong-31.html