Vào kỳ nghỉ nguyên đán, Kỷ Nguyên định về quê một chuyến.
Lý Mậu hỏi, có muốn anh cùng về với cô không.
Kỷ Nguyên chần chừ một lát, nói, không cần.
Anh không hỏi nữa.
Cô biết tính tình của anh, cô không chủ động nhắc tới, anh sẽ không hỏi đến việc riêng.
Chập tối, vì để tiết kiệm thời gian, Kỷ Nguyên ngồi xe lửa suốt đêm về quê nhà.
Về đến nhà đúng lúc vào buổi sáng, tuy rằng Kỷ Nguyên đã nói sẽ trở về, nhưng khi mở cửa nhìn thấy Vương Tú Quyên ở nhà, cô vẫn hơi bất ngờ.
Vương Tú Quyên sáng tinh mơ còn đi chợ mua một đống thức ăn, nói: “Giữa trưa, Tiểu Lưu bạn học sơ trung của con sẽ qua ăn cơm.”
Kỷ Nguyên nhớ ra, bạn học sơ trung là nhà cái ngầm của sòng bạc, nói muốn kết hôn với cô.
Kỷ Nguyên không nói thêm gì.
Buổi trưa, Tiểu Lưu đến, mặt mày tròn trịa, trông chất phác, chẳng giống người làm ăn mờ ám.
Cả bữa cơm, Vương Tú Quyên rất nhiệt tình gắp thức ăn cho Tiểu Lưu, cứ quở trách Kỷ Nguyên, Kỷ Nguyên cũng luôn lắng nghe, chẳng nói câu nào.
Ba người ăn uống xong, Tiểu Lưu nhìn thấy căn nhà âm u này, anh ta ngồi không yên, muốn đi.
Vương Tú Quyên bảo Kỷ Nguyên đi tiễn.
Kỷ Nguyên đi tiễn, theo Tiểu Lưu xuống lầu.
Tiểu Lưu nói: “Kỷ Nguyên hồi trước cậu rất bá đạo, rất kiêu ngạo, bây giờ sao lại yếu đuối như trái hồng hả? Xem ra mười mấy năm nay, cậu không tốt chút nào.”
Kỷ Nguyên không lên tiếng.
Tiểu Lưu tiếc hận, bỗng nhiên nói: “Người tôi thích chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-cong-trang/295944/chuong-26.html