Sắc mặt Kỷ Nguyên hơi thay đổi, cô nhìn anh, nói: “Sinh nhật vui vẻ.”
Lý Mậu hỏi: “Em còn trở về không?”
Cô nói: “Muộn chút hẵng về. Em nghĩ ra một câu đố, cho thọ tinh đoán.”
Anh cười hỏi: “Câu đố gì?”
Kỷ Nguyên nói: “Ai từ nhỏ nhận được bằng bay lượn và lặn dưới nước, thích mặc áo lông xinh đẹp, thích ở biệt thự ngoài trời trên núi, hằng năm tham gia một đợt đoàn thể du lịch vòng quanh trái đất…”
Lý Mậu nở nụ cười, hỏi: “Đáp án không phải là chim di trú chứ?”
Kỷ Nguyên nói: “Nhanh vậy đã đoán được! Sao anh thông minh thế!”
Lý Mậu buồn cười.
Phương pháp dỗ dành anh vui vẻ của cô cũng vụng về quá đi, câu đố rất tùy ý, còn đem việc di cư của chim di trú nói thành đoàn thể du lịch vòng quanh trái đất…
Anh trêu chọc: “Nhóc Nguyên, em cũng là một kỳ tài.”
Kỷ Nguyên cười nói: “Em biết em không phải.”
Lý Mậu mỉm cười, nói: “Hồi nhỏ em muốn làm cái gì?”
Cô nói: “Hồi nhỏ em muốn làm nhà toán học vĩ đại.”
Anh hỏi: “Sau đó thì sao?”
Cô nói: “Sau đó em phát hiện toán học đẩy em lui xa ngoài ngàn dặm.”
Anh khẽ cười ra tiếng.
Hai người lại ngồi xem phim.
Kỷ Nguyên nói: “Quái vật quay về biển cả rồi, chê nhân loại quá nhàm chán.”
Lý Mậu cười nói: “Nhóc Nguyên, vì sao em xem phim quái thú, không phải đặt mình là nhân loại, mà là quái vật?”
Kỷ Nguyên sửng sốt, nói: “Đúng vậy.”
Lý Mậu nở nụ cười, anh luôn luôn ngửi được hơi thở dịu dàng trên người cô, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-cong-trang/295940/chuong-22.html