Trời đã sáng a.
Tần Tố ưm một tiếng, từ từ tỉnh dậy.
Cảm giác có chút lạnh. Không có hơi ấm của Lý Ký, thân thể cũng rất nhanh sẽ lạnh xuống.
Nhìn xem sắc trời, hắn có lẽ đã sớm vào triều đi.
Chậm rãi ngồi dậy, mềm nhũn còn mang theo điểm mệt mỏi, chỗ kia ẩn ẩn truyền đến đau nhức, lại có chút lành lạnh của nhuyễn cao. Xem ra là cả đời phải ăn ngủ với thuốc rồi.
Cái gì mà ‘xuân tiêu khổ đoản, nhật cao khởi, tòng thử quân vương bất tảo triều’? Nhìn xem hắn một đêm xuân còn như cũ lâm triều đó thôi.
“Tiểu Lục.” Tần Tố thấp giọng gọi.
“Công tử.” Tiểu Lục đã sớm chờ ngoài cửa.
“Giúp ta thay quần áo a.” Tần Tố xuống giường, giơ tay lên.
Vạt áo rộng mở lộ ra da thịt nõn nà, còn có vài vết đỏ mới xuất hiện.
Hẳn là hoàng thượng trước khi đi làm ra, Tiểu Lục thầm nghĩ.
Chủ tử của nàng giờ còn đang mơ màng, tựa hồ chưa ngủ đủ giấc, mắt hạnh xinh đẹp lộ vài phần mệt mỏi, thủy nhuận óng ánh, gương mặt vừa tỉnh ngủ nên có phần nhợt nhạt, làm Tiểu Lục đang nhìn lén bỗng nhiên đỏ mặt.
Chủ tử của nàng thật anh tuấn, tính tình cũng tốt, lại không khắt khe với hạ nhân. Khó trách Hoàng thượng đối hắn tình thâm ý trọng.
Còn nghe nói Hoàng thượng mấy lần muốn sắc phong cho công tử, nói Tố quân cũng được, Phượng quân cũng tốt, chỉ cần hắn nói một câu.
Phượng quân, đây chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-tuyet/2937486/chuong-40.html