Editor: Sapoche
Thật ra nếu ngẫm nghĩ kỹ lại, có thể coi lời Chu Yến Kinh nói như đang khen mình.
Mạnh Đan Chi quyết định sẽ nghĩ theo hướng này.
Cô biết Chu Yến Kinh có thể đoán được câu nghênh đón bạn học xuất sắc kia là giả, cho nên mới hùa theo lời cô nói.
Đến trường thì có gì tốt mà nghênh đón chứ.
Nhưng mà, Mạnh Đan Chi còn muốn nhìn xem trường học sẽ cử ai đến đón tiếp anh.
Cô nhớ đến gì đấy, hỏi: [Anh không phải ngồi xe đến sao?]
Nhận được câu trả lời khẳng định, Mạnh Đan Chi cong môi, trả lời anh: [Anh Yến Kinh này, em lập tức đến đón tiếp anh ngay đây.]
Nhận được tin nhắn này, đuôi lông mày Chu Yến Kinh nhướng lên.
Không có chuyện gì lại đi săn đón thế, không lừa dối thì cũng trộm cướp.
Gọi anh thân thiết như thế, chắc chắn là có chuyện.
Nhưng đầu ngón tay hắn lại gõ nhẹ, trả lời lại hai chữ: [ Hai giờ.]
Mạnh Đan Chi nhìn xem thử bên ngoài, hôm nay trời nhiều mây, không có mặt trời.
Bởi vì đã biết được thời gian chính xác, và muốn thực hiện nguyện vọng của nhân viên nhỏ, thấy đã một giờ bốn mươi lăm rồi nên Mạnh Đan Chi đứng dậy.
“Đóng cửa, trở lại trường học.”
Hứa Hạnh đang trả lời tin nhắn: “Được được, tớ mới nghe các cô ấy nói, Trịnh Tâm Nhiễm đang chờ bọn họ.”
Người được chọn đón tiếp lúc này mới được chủ nhiệm khoa chọn lúc sáng.
Cửa hàng vừa đóng cửa, Mạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-theo-so-thich-cua-em/2512638/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.