Editor: Sapoche
Mạnh Đan Chi cảnh giác nhìn anh.
Bọn họ chưa từng có hành động thân mật vào sáng sớm như thế này, hình như đây là lần đầu tiên lại bất ngờ thế này.
Lại khiến cô có chút động lòng.
“Em chưa đánh răng.” Mạnh Đan Chi nũng nịu lẩm bẩm.
Ngay cả gương cô còn chưa nhìn, không biết ngủ một đêm đã thành cái dạng gì rồi, tóc có phải đã loạn hết rồi không?
Chu Yến Kinh giả vờ phản ứng lại, “Hình như dúng là như vậy.”
“…”
Đây là câu trả lời gì thế này.
“Không sao cả.” Chu Yến Kinh nói.
Có quan hệ lớn đấy.
Mạnh Đan Chi càng không được tự nhiên, cũng không quay đầu đi thẳng vào nhà vệ sinh.
Trong gương quả thật tóc tai của cô có chút loạn, ánh mắt vì lấy tay dụi nên có chút hồng hồng, vừa nhìn thấy lại thấy giống con thỏ nhỏ bị khi dễ.
Cô chỉ hơi lộ ra chút biểu cảm, cái loại cảm giác yếu đuối mong manh nhất thời bay xa.
“Lúc này mới đúng.” Mạnh Đan Chi vừa lòng.
Bên ngoài tiếng bước chân đã dần đi xa.
Chu Yến Kinh chắc là đi rồi.
Chờ sau khi Mạnh Đan Chi ra ngoài, quả nhiên trong nhà chỉ còn có mình cô thôi, lúc này trên bàn không có cháo nhưng có trứng chiên.
Rõ ràng cô đã sống ở Bắc Kinh lâu như thế rồi, nhưng cô có cảm giác anh biết mọi thứ.
Giống như là cái gì anh cũng đều biết rõ.
Ngay cả mấy hôm trước đến Ninh Thành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-theo-so-thich-cua-em/2512586/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.