Editor: Sapoche 
Chu Yến Kinh cảm thấy hôm nay Mạnh Đan Chi rất khác với ngày thường. 
Khi ở ngoài hành lang, cô đã bắt đầu muốn đưa tiền cho anh. 
Vô cùng chủ động. 
Bình thường thì cứ như con thỏ nhỏ, cẩn thận ló đầu ra khỏi hang dò xét. 
Chu Yến Kinh nhìn xung quanh khắp nơi, “Cái này khó nói được.” 
Vốn dĩ, Mạnh Đan Chi còn muốn trêu chọc anh một chút, bị anh nói như thế, lại nhìn sang bên cạnh hình như còn có người đi qua, cô cảm thấy có chút xấu hổ. 
“Cục trưởng Chu, anh phải chống lại cám dỗ từ thế giới bên ngoài.” Cô nghiêm túc nói: “Tiền tài gì đó, rất thu hút đấy.” 
Chu Yến Kinh suy nghĩ: “Trước mắt hai thứ này đều do em cho.” 
Phòng phiên dịch không giống những ngành khác, rất ít người nhận hối lộ, ít nhất cho đến bây giờ anh chưa từng phát hiện ra. 
Mạnh Đan Chi giả vờ vô tội: “Em chỉ có cái trước mắt thôi à.” 
Cô không tỏ vẻ gì cả, giả vờ dụ dỗ. 
“Là anh tự mình đa tình rồi.” Mạnh Đan Chi mặc kệ anh nói, “Em chỉ hỏi anh muốn cách nào khác thôi, anh lại nghĩ đi đâu rồi đấy?” 
Cô trách móc: “Anh Yến Kinh, anh chẳng đứng đắn gì cả.” 
Chu Yến Kinh à một tiếng: “Anh cũng chưa nói gì, em suy nghĩ gì đấy?” 
“Chính anh nói giờ còn không chịu thừa nhận nữa.” Mạnh Đan Chi không tỏ vẻ yếu thế: “Còn muốn ám chỉ em nhận hối lộ à.” 
“Mau đi ăn cơm thôi.” Cô hối 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-theo-so-thich-cua-em/2512568/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.