Editor: Sapoche
Tổng kết lại là, Mạnh Đan Chi diễn vai bà chủ xinh đẹp ở cửa hàng đầu ngõ, giúp đỡ nữ diễn viên chính khi cô ấy sắp bị phát hiện.
Sau đó nam chính tìm đến, cô chúc phúc cho hai người.
Nếu xem nhẹ mấy chữ kia đi, đối với Mạnh Đan Chi một người nghiệp dư chỉ muốn xuất hiện trong phim thì vô cùng thích hợp.
Biên kịch chắc là nhịn không được mà thêm mấy câu khen ngợi vào.
Tô Khản thấy anh nhìn chằm chằm vào di động một lúc lâu, nhịn không được: “Nhìn gì thế, để tớ nhìn với nào.”
Mặt Chu Yến Kinh không chút thay đổi đưa sang cho anh ấy.
Thật ra lúc đầu Tô Khản cũng chưa phát hiện đến nội dung trên màn hình này, đoán chắc là Mạnh Đan Chi gửi đến, qua một lát anh ấy mới chú ý đến.
“Góa phụ?”
Anh ấy đọc hai chữ này: “Cô ấy muốn diễn vai này và cậu không thích?”
Trên mặt Tô Khản hiện rõ vẻ vui sướng khi người khác gặp họa, an ủi nói: “Nếu nghĩ theo hướng tốt thì, trong kịch bản này cô ấy không đóng cặp chung với ai cả.”
“Kịch bản đứng đắn.” Chu Yến Kinh nói.
Tô Khản nhìn lại kịch bản: “Phim truyền hình? Điện ảnh à?”
Chu Yến Kinh: “Điện ảnh.”
“Dù cậu không xuất hiện nhưng nhìn ở một góc độ nào đó thì cũng đã xuất hiện trong phim rồi.” Tô Khản thật sự không nhịn được cười, “Ha ha ha ha ha ha ha.”
Em gái của Chiếu Thanh cũng tuyệt quá đi mất, lại có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-theo-so-thich-cua-em/2512562/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.