Editor: Sapoche
Những suy nghĩ linh tinh đã biến mất chẳng còn dấu vết nào nữa.
“Chuyện đấy còn có vấn đề gì xảy ra được nữa chứ?” Vốn dĩ cô còn tưởng rằng chỉ còn vấn đề thời gian thôi.
Lạc Tri Lễ: “Tôi cũng không rõ nữa, cậu trở về nói chuyện với ông tôi đi, ông ấy biết đấy, tôi chỉ là người gọi điện thoại thôi.”
Nói đến chuyện này, Mạnh Đan Chi cũng chỉ có thể quay về Ninh Thành.
Lần này trở về, cô phải nên nói với giáo sư Mạnh và anh trai một tiếng.
Giáo sư Mạnh cũng không quan tâm lắm, chỉ nói cô chú ý an toàn, Mạnh Chiếu Thanh thì hỏi: “Có muốn anh trở về đấy cùng với em không?”
“Không cần đâu ạ.” Mạnh Đan Chi từ chối, “Chắc cũng không phải chuyện gì quá nghiêm trọng đâu, dù sao tài liệu cũng đầy đủ hết rồi, anh vẫn nên lo cho công việc của anh thì hơn.”
Cô cũng lớn thế này rồi, có thể tự mình xử lý được.
Mạnh Chiếu Thanh: “Được rồi, chú ý an toàn đấy.”
Mạnh Đan Chi: “Biết rồi ạ.”
Cô cũng phải đi đến cửa hàng trước, dù sao cũng có thể ở Ninh Thành nghỉ ngơi vài ngày, phải phân phó cho Hứa Hạnh một số công việc đã.
Không ngờ, Hứa Hạnh vừa nghe nói muốn đến Ninh Thành, hai mắt đã sáng ngời: “Bà chủ à, cậu cho tớ đi chung với, dù sao bây giờ cũng không có lớp.”
Cô ấy chính là cảm thấy hứng thú với thân phận người kế thừa này của Mạnh Đan Chi.
Nhất là khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-theo-so-thich-cua-em/2512558/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.