Editor: Sapoche
Mạnh Đan Chi trừng mắt nhìn Chu Yến Kinh, Chu Yến Kinh cũng nhìn lại cô.
Cô nhìn thế mặt anh không có chút nhăn nhó nào, nghi ngờ không biết có phải cô nói nhỏ quá không, thật ra anh cũng chưa nghe thấy gì.
“Không có gì.” Chu Yến Kinh đảo mắt đi, mở miệng.
Mạnh Đan Chi thật sự rất muốn đưa mắt đoán mò, nói cho anh biết vừa nãy không có chuyện gì xảy ra: “Đúng rồi, quả thật không có gì, cái gì cũng không có.”
Chu Yến Kinh quay đầu liếc cô một cái.
“Tối hôm nay anh có thời gian, vừa đúng lúc.” Anh nói: “Chọn ngày không bằng gặp ngày, đỡ phải để em đi nhiều thêm một chuyến.”
Mạnh Đan Chi càng nghe càng thấy kỳ quái.
Cô đưa mắt thăm dò, lúc này mới phát hiện anh vẫn còn đang cầm di động trong tay, đang gọi điện thoại! Vừa nãy là đang nói chuyện với người khác.
Từ từ, khi nãy cô nói những lời đấy --- người khác vẫn chưa nghe được nhỉ?
Chắc là không đâu, làm gì có sản phẩm di động nào có chất lượng thu âm tốt như thế, cô đứng cách xa như thế này sao có thể thu được giọng của cô chứ.
Sau khi kết thúc điện thoại, cuối cùng Chu Yến Kinh cũng xoay người.
Quần áo anh đứng đắn, vẻ mặt cũng không có cảm xúc gì, có vẻ do Mạnh Đan Chi có tật giật mình.
“Tối nay, anh và Lục Dương cùng nhau ăn cơm, em cũng đến đi.” Chu Yến Kinh lần nữa nói, ánh mắt đảo quá thứ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-theo-so-thich-cua-em/2512545/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.