Editor: Sapoche
Ý tứ mờ ám của Chu Yến Kinh quá mức rõ ràng, Mạnh Đan Chi có muốn không biết cũng không được.
Nhất là hai ngày nay bởi vì một câu trả lời “Nhanh thôi” của cô, đã khiến cho mấy lời đồn trong trường học hoàn toàn đi sai hướng hết ---
“Anh không phải đã nghe được cái gì không nên nghe rồi chứ?” Cô nhỏ giọng hỏi.
Khóe môi Chu Yến Kinh cong lên: “Không có.”
Mạnh Đan Chi nhẹ nhàng thở ra.
Chu Yến Kinh: “Anh nhìn thấy rồi.”
“…”
Mạnh Đan Chi cảm giác bản thân cô bị ngu rồi, “Có gì khác nhau chứ, đều biết cả rồi.”
Chu Yến Kinh chỉ bình tĩnh nhìn cô, cô bị nhìn lại thấy không được tự nhiên, đưa tay vén tóc ra sau tai: “Bọn họ nói bừa thôi.”
“Cho nên anh vừa mới nói có vấn đề gì sao?” Anh hỏi.
“… Không thành vấn đề.”
Lời nói thật đương nhiên không có vấn đề gì.
Mạnh Đan Chi cũng không muốn nói chuyện với Chu Yến Kinh, tuy bản thân cô cũng không có cái ý tứ kia, nhưng không biết sao lại cảm thấy chột dạ.
Cô nói: “Vậy sao anh đột nhiên lại muốn đến trường học thế?”
Chu Yến Kinh nói: “Vừa khéo mấy hôm trước chủ nhiệm Trương có mời anh đến.”
Mạnh Đan Chi “À” một tiếng, đúng là khéo thật.
Cô lại nghĩ mục đích anh nói không chỉ có như vậy, lại một lần nữa mặt cô lại nhiễm thêm một màu đỏ, so với ngày thường anh lại càng thẳng thắn hơn một chút.
Chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-theo-so-thich-cua-em/2512519/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.