Editor: Sapoche
Sau khi rời khỏi nhà hàng, Mạnh Đan Chi không thèm để ý đến Chu Yến Kinh nữa.
Người sao mà có thể để ý từng chút một như thế chứ, bốn chữ một hai năm sau mà được anh nhớ đến tận giờ, hơn nữa cô cũng đã thỏa hiệp rồi --- Nhưng mà, mấy lời tối qua cũng chỉ là nói đùa thôi mà.
“Vừa nãy anh với Kiều Chước nói gì thế?” Cô hỏi.
“Nói về màu tóc không hợp với cậu ấy.” Chu Yến Kinh chỉ nói một câu như thế.
Mạnh Đan Chi vô cùng ấn tượng với mái tóc bạc trắng như ông già này của anh ấy, trong khoảng thời gian này bởi vì chuyện của Trần Nhã Yên mà hai người thường xuyên gặp nhau, nhìn cũng thấy quen mắt.
“Đẹp thì đẹp đấy, nhưng quả thật bây giờ có chút không hợp.”
Anh ấy đang là luật sư, ví dụ như hôm qua ở trên tòa án lại dùng màu tóc như thế, so với mấy luật sư cô thấy trên phim ảnh khi đội mái tóc giả màu trắng thì hoàn toàn khác nhau.
Tuy nói không thể có lối suy nghĩ theo lối mòn như thế, có lẽ pháp luật không có quy định gì nhưng các khách đến xem sẽ có cảm giác người này không quá đứng đắn.
Mạnh Đan Chi chần chừ: “Nếu lúc ấy em không nói ra câu nói đó thì tốt rồi.”
Chu Yến Kinh nói: “Nhuộm tóc chính là lựa chọn của cậu ấy.”
Anh không nói đoạn nói chuyện trước đó cho cô biết, sở dĩ giới thiệu Kiều Chước, là bởi vì trong khoảng thời gian trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-theo-so-thich-cua-em/2512510/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.