CHƯƠNG 31
Tiễn Cơ khiêng Chiêu Tài rồi nhanh chóng chạy về nhà, cửa nhà rộng mở, cái chăn bị Chiêu Tài vứt lại đã được treo lên hàng rào.
Tuyết trắng từ trên cây rơi xuống chăn rồi tan chảy, trên chăn loang lổ những vũng nước tròn, Tiễn Cơ kéo xuống cái chăn rồi khoác lên một bên vai, sau khi chạy vào nhà thì vứt cái chăn ẩm ướt xuống đất còn mèo con thì được đặt lên giường.
Chiêu Tài nằm trên giường vươn tay muốn vói cái chăn, Tiễn Cơ vung chân hất cái chăn sang một bên.
Chiêu tài nói:“Chăn!”
Tiễn Cơ lại bổ sung thêm một câu, “Ướt rồi.”
Chiêu Tài hỉnh cái mũi nói, “Xú tiểu tử Phó Quyền, ngay cả chăn mà cũng ôm không được.”
Tiễn Cơ leo lên giường, cười một cách gian xảo, “Chờ ta xử trí ngươi xong thì sẽ đến phiên hắn.”
Chiêu Tài muốn rụt lui xuống giường, “Đâu phải ta vứt chăn lên hàng rào đâu.”
Tiễn Cơ từng bước tiến lên phía trước, ép Chiêu Tài vào góc giường, khiến đối phương không còn đường thối lui rồi mới nói, “Ta xử trí ngươi không phải vì chuyện này.”
Chiêu Tài giả ngu hỏi hắn, “Vậy là vì cái gì?”
Tiễn Cơ vừa cởi y phục vừa nói, “Tự nghĩ đi.”
Đôi mắt liền xoay chuyển một vòng, Chiêu Tài nhếch miệng cười, “Nghĩ không ra.”
Tiễn Cơ kéo Chiêu Tài lại, đặt đối phương nằm lên đùi của mình rồi bắt đầu thoát y phục của Chiêu Tài ra, “Nghĩ không ra thì đoán đi.”
Chiêu Tài cười khanh khách, để mặc Tiễn Cơ thoát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chieu-tai/3289948/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.